"Bố, mặt con là Vệ Phương Nghi làm” Khương Tuyết Nhu cắt đứt lời ông: "Trước đó vài ngày con bị người nhà họ Hoắc nhất ở trong địa lao, Vệ Phương Nghi để cho Hoắc Văn tìm người bỏ thuốc vào trong cháo con, để cho gương mặt con bị thối rữa"
"Cái gì." Diệp Gia Thanh sợ, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, loại người như Vệ Phương Nghi không phải là không thể làm được loại chuyện này: "Cái người đàn bà điên này, bố đi tìm bà ta..."
"Bố, hôm nay là bữa tiệc đính hôn của hai nhà Diệp Sở, rất nhiều nhân vật quý tộc nổi tiếng tới, bố không thể làm loạn, hơn nữa.
còn có ông cụ Hoắc lão cả nhà bọn họ ở đây, cũng sẽ không giúp bố" Khương Tuyết Nhu ngăn ông lại.
Diệp Gia Thanh rất không cam lòng nắm chặt quả đấm: "Nhưng mà mặt con..."
"Bác trai, từ từ đi." Hoắc Anh Tuấn trầm thấp nói: "Tổn thương của Tuyết Nhu con nhất định sẽ để cho bọn họ phải trả giá thật lớn.".
ngôn tình hoàn
Diệp Gia Thanh tâm tình nặng nề, ở trên thương trường ông cũng là rạng rỡ hơn nửa đời người, duy nhất chỉ có thiếu đứa con gái ruột thịt này quá nhiều: "Tuyết Nhu, lần này sau khi Minh Ngọc kết hôn, bố đã quyết định ly dị với Vệ Phương Nghi, nếu như nhà họ Diệp trên dưới ngăn cản bố thì bố cũng sẽ không do dự nữa"
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc nhìn ông một cái, nói thật, cô cảm thấy Diệp Gia Thanh đối với hai mẹ con Vệ Phương Nghi vẫn còn mềm lòng...
"Con đừng nhìn bố như vậy,