"Lấy một thí dụ mà có cần khó khăn như vậy không, chẳng lẽ cô ấy làm tổn thương bạn gái cũ của anh hay sao” Khương Tuyết Nhu rốt cuộc không nhịn được mở miệng giọng mỉa mai.
Hoắc Anh Tuấn thân thể chấn động một cái, quay đầu căm tức trợn mắt nhìn cô: “Em đừng suy nghĩ bậy bạ có được hay không, vì một nữ nhân xa lạ mà lại khiến chúng ta trở nên ồn ào, có phải hay không"
“Em lúc nào cùng với anh ồn ào” Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh, nhưng trên mặt lại cười: “Em đang rất lý trí cùng anh trò chuyện, ngược lại là anh, không có một câu trả lời vấn đề ở điểm trọng yếu"
“Anh không có hứng thú cùng em lý luận, anh đói, anh phải đi ăn cái gì đó" Hoắc Anh Tuấn đi tới cửa.
"Vậy anh có thể trả lời em một vấn đề cuối cùng được không, ba người các người là đang chơi em cái gì, lừa dối em cái gì?” Khương Tuyết Nhu nhìn bóng lưng anh từng chữ từng câu chất vấn.
Hoắc Anh Tuấn lần nữa quay đầu, một đôi mắt sâu thẳm chậm rãi nheo lại, đáy mắt có phần lạnh lẽo tức giận tràn ra: “Em rất cuộc là muốn để cho anh nói bao nhiêu lần, lời của Nhạc Tiếu Nhi không đáng tin, cô ta rõ ràng là đang khích bác tình cảm giữa chúng ta, đừng có hỏi những vấn đề không bổ ích này nữa có được không? Càng như vậy sẽ càng khiến cho anh cảm thấy em đổi với anh một chút tin tưởng cũng không có”
Đối mặt với chỉ trích của Hoắc Anh Tuấn, Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy vô lực.
Cô cũng không muốn đi hoài nghi, có thể sau khi Nhạc Tiêu Nhi thấy Nhạc Thanh Tuyền, rồi nhìn mình bằng ánh mắt tràn đầy đồng tình, khiến cô không quên được: “Được, chúng ta không luận về Nhạc Tiếu Nhi nữa, vậy anh bảoNhạc Hạ Tuyền đi đi, đổi một người hộ lý khác, em không thích cô ta"
Hoắc Anh Tuấn kéo mỗi một cái: "Nói y nhiều như vậy, bày đủ sắc mặt trong một đêm, em đơn giản chính là không vừa mắt Nhạc Hạ Tuyền, không tin tưởng anh? Vậy tại sao em không nói sớm, vòng vo không mệt mỏi sao?"
Khương Tuyết Nhu thân thể run lên.
Đại khái là anh gần đây cũng cung chìu mình, đã rất lâu không có nghe anh nói qua lời khắc nghiệt như vậy.
Lại phảng phất giống như có bàn tay vậy đánh ở trên mặt mình vậy.
"Anh muốn nghĩ em