Hoắc Anh Tuấn đã không phải là đã từng là Hoắc Anh Tuấn trước kia, anh nắm giữ nhà họ Hoắc, nếu như khăng khăng làm theo ý mình, cũng không cần nghe hai vị lão nhân nhà này nửa lời.
| Bà cụ Hoắc mặt đầy lúng túng: “Hai các ngươi người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trước kia chúng ta cũng nhận ra được các người đang cãi nhau chiến tranh lạnh, còn tưởng rằng tuổi trẻ ồn ào, ồn ào xong thì sẽ tốt"
Khương Tuyết Nhu trong lòng ngực một mảnh lạnh như băng.
Cô cũng không biết, chẳng lẽ cũng bởi vì gần đây không nói với anh một lời, anh liền chán ghét mình lại muốn cùng Nhạc Hạ Thu ở cùng một chỗ?
Cô thật không nghĩ tới Hoắc Anh Tuấn sẽ vô tình như vậy.
“Yên tâm, chúng ta sẽ đi nói Hoắc Anh Tuấn, con trước tiên cứ dưỡng thai thật tốt” Ông cụ Hoắc hiếm thấy giọng ôn tồn an ủi.
Khương Tuyết Nhu nhắm mắt lại không nói một lời.
Đến khi phòng trong lần nữa khôi phục an tĩnh, dì Tần bưng một chén canh đút cho cô: “Thiếu phu nhân, cô phải uống chút, cô không đói bụng, nhưng tiểu bảo bối trong bụng cũng muốn ăn".
“Dì Tần, con không thể để cho Nhạc Hạ Thu trở thành mẹ ghẻ của bọn họ, con không yên tâm” Khương Tuyết Nhu lẩm bẩm nói.
Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Thiếu phu nhân, cô đừng khóc, thật ra thì tôi cảm thấy trong lòng Cậu cả vẫn là có cô, liền xế chiều hôm nay, trước khi Nhạc Hạ Thu tới, Cậu cả còn khắp nơi tìm cô, miệng cậu ấy nói một đường lòng nghĩ một nẻo, nhưng tôi xem ra cậu ấy vẫn muốn cùng cô sống tốt, hơn nữa gần đây cậu ấy buổi tối đều ở nhà, tối hôm qua vẫn còn đứng ở trước cửa phòng cô."
Dì Tần suy nghĩ nói: “Có phải gần đây cô để cậu ấy đìu hiu quá lâu