Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Lo Lắng Cho Minh Kiều


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cô ta dùng một chút, liếc Khương Tuyết Nhu một cái: “Sợ rằng cô còn không biết, bây giờ mỗi lần lúc bọn họ tụ họp Tử Uyên lúc nào cũng mang tôi theo tham gia, mỗi lần đó Cậu cả Hoắc đều mang theo chị Nhạc, đừng nhắc tới là thân mật biết bao nhiêu, sau mỗi lần tụ họp đó trực tiếp qua đêm ở nhà chị Nhạc"
“Thang tiểu thư...!" Ngôn Minh Hạo mặt lộ vẻ cảnh cáo.

"Thư kí Ngôn, tôi là nói thật mà, cậu cũng không ở đấy nên không biết” Thang Nhược Lan chớp mắt to bĩu môi một cái: “Lần trước tôi còn thấy ở trên cổ chị Nhạc còn có rất nhiều vết hôn, chậc chậc.
Khương Tuyết Nhu mặt không đổi sắc lạnh nhạt châm biếm: “Như vậy sao, vậy cũng tốt, đúng lúc là tôi không cần một đống rác rưới, thật thích hợp với những thứ này trà xanh như các người"
“Được rồi, đừng giả bộ, tôi biết cô cảm thấy rất khổ sở” -z-Thang Nhược Lan lấy gương ra bôi một chút son lên gương mặt xinh đẹp của mình: “Đúng rồi, mấy ngày trước chị Nhạc còn mời tôi đi đến biệt thự ở Hải Tân chơi đây, chính là mảnh đất đắt tiền nhất cả Kinh Đô khu bờ biển kia, đẩy cửa phòng ngủ ra một cái là có thể thấy được biển.


khơi xanh thẳm".

Khương Tuyết Nhu sắc mặt rốt cuộc cũng thay đổi.

Cô dĩ nhiên nhớ căn biệt thự ở Hải Tân kia.

Đã từng là nhà của cô và Hoắc Anh Tuấn, ở nơi đó cô đã chăm sóc, cùng Hoắc Anh Tuấn dưỡng bệnh, cô đã xem nơi đó là nhà mình, cô và anh ở nơi đó đã có rất nhiều lời thề non hẹn biển, thậm chí đối với đứa trẻ này thì ở đó cũng là ở nơi có tụi nhỏ.
Hôm nay anh lại để cho Nhạc Hạ Thu đi vào ở.

Một người đàn ông lại có thể bạc tình đến mức nào cơ chứ.


Anh thật...!Quá vô tình rồi.

Thấy

hình dáng cô thất hồn lạc phách, Thang Nhược Lan rốt cuộc cười, chậm rãi đến gần bên cô thấp giọng nói: “Đã từng, cô và Lâm Minh Kiều đã từng là đại tiểu thư cao cao tại thượng, không nghĩ tới, chuyện Lâm Minh Kiều bị cưỡng hiếp tất cả mọi người đều biết, thanh danh bị mất hết, mà còn cô, cũng bị người ta đá văng, ôi, trời đất xoay chuyển mà".

“Cô nói gì?” Khương Tuyết Nhu chợt ngẩng đầu, trừng mắt to nhìn cô ta: "Chuyện của Minh Kiều..."
“Không sai, mấy ngày nay giới truyền thông đều lên báo, thiên kim tiểu thư của Lâm gia ở Thanh Đồng bị người khác làm nhục.

Mọi người đều ở đây nói là cô ta cố ý quyến rũ Nhạc Trạch Đàm nên đáng đời, để xem sau này còn có ai dám muốn cô ta, hai người các người bây giờ, thật đúng là không đáng để tôi coi trọng.

Thang Nhược Lan đắc ý nhìn cô một cái, xoay người nghênh ngang mà rời đi.


“Đưa điện thoại di động cho tôi, tôi muốn xem tin tức một chút” Khương Tuyết Nhu cướp điện thoại di động trong tay cậu ta.


Hộ vệ bên cạnh lập tức kéo cô ra: “Khương tiểu thư, mời cô đi vào làm kiểm tra nhanh một chút."
"Tôi không muốn, tôi muốn liên lạc với Minh Kiều” Khương Tuyết Nhu rống to giãy giụa phản kháng.

Nhưng mà những người hộ vệ kia không để ý tới, cưỡng ép đưa cô vào khu B để kiểm tra Bất kể cô ầm ĩ thế nào, cũng không có người nào để ý đến cô.

Sau khi kết thúc kiểm tra, cô lần nữa bị đuổi về căn phòng ở lầu cuối biệt thự lạnh như băng.

- ----------------------.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện