“Thiệt hay giả?”
“Sao có thể lừa gạt cô, mới vừa rồi nếu không phải thư kí bên người cậu cả ký tên, phỏng đoán đều không có người quan tâm đến cô ấy”
“Tôi cũng thấy cậu cả cùng người đàn bà kia ôm nhau rời đi.
“Ai, người đàn ông này a.”
Một giọt nước mắt theo khỏe mắt của Khương Tuyết Nhu một bên tuột xuống.
Hoắc Anh Tuấn, anh thật là lòng dạ độc ác.
Thì ra thời điểm tánh mạng mình bị đe dọa, anh ngay cả một chữ cũng không chịu ký.
Việc cô chết đối với anh mà nói còn không bằng giúp đỡ một người ăn mày bên đường.
Thậm chí vào lúc này, trong lòng anh cũng chỉ có Nhạc Hạ Thu.
Tình yêu nồng thấm kia tựa như cũng hóa thành bụi, hoàn toàn tan thành mây khói.
Từ nay về sau, nếu như cô còn sống, chỉ cần có một hơi thở, đối với đội cẩu nam nữ này, cô chỉ biết có vô tận hận thù.
Trong phòng bệnh, khi Khương Tuyết Nhu mở hai mắt ra.
Trong phòng bệnh, chỉ có một mình Nhạc Hạ Thu đang đứng đó, cô ta cười híp mắt đem cái chìa khóa xe chơi trong tay: “Nhìn thấy không, đây là xe thể thao bản hạn chế trước kia Anh Tuấn đưa cho cô, nhưng mà bây giờ bảng số xe đã đổi thành: AT2HT, Anh Tuấn yêu Hạ Thu, dễ nghe làm sao.”
Khương Tuyết Nhu nhìn một cái liền nhận ra được.
Cái chìa khóa xe kia Hoắc Anh Tuấn đã từng tự mình giao vào trong tay cô, lúc đó bảng số xe còn được cư dân mạng nhiệt liệt đưa lên bàn tán, khiến cho rất nhiều người đàn bà hâm mộ.
Cô bình tĩnh cười một tiếng: “Cô thích như vậy thì cứ nhặt đồ của người khác về mà dùng đi, những thứ còn dư lại như đồ, xe, biệt thự, đàn ông, được, cô cứ cầm hết đi, dù sao tôi cũng đã không thèm để ý đến nữa rồi.”
“Cô để ý thì như thế nào, trong lòng Anh Tuấn bây giờ cũng chỉ có tôi.
Nhạc Hạ Thu đắc ý đi tới bên trên mép giường, từ trên cao nhìn xuống nhìn cô: “Cô nhìn đi, chỉ cần tôi nói một câu, người chị em gái tốt của cô liền bị người khác làm nhục, anh tôi bây giờ một chút hư tổn cũng không có, nhưng mà người chị em gái tốt của cô thì không may mắn như vậy, cô ta bây giờ đã thành con chuột đường phố, danh tiếng mất hết, nhưng mà đây đều là cô ta đáng đời, ai bảo cô ta trước kia ở trong bệnh viện mắng tôi là đồ thúi chứ.”
“Cô đã sớm biết Nhạc Trạch Đàm sẽ làm tổn thương cô ấy?” Khương Tuyết Nhu trợn cặp mắt to đỏ tươi.
“Nói nhảm”Nhạc Hạ Thu khom người, khóe miệng