Hoắc Anh Tuấn nhíu mày: “Họ Hoàng là cái gì?”
“Bố của anh là Hoàng Hà à, quan tâm rộng quá rồi đó” Khương Tuyết Nhu trả lời một cách mia mai.
| Hoắc Anh Tuấn cười giận dữ: “Cô là vợ cũ của tôi, Hoắc Phong Lang là em trai của tôi lại gần nhau, người ngoài sẽ nói như thế nào đây? Cô da mặt dày, không cảm thấy xấu hổ, nhưng tôi có!”
“Anh coi Hoắc Phong Lang là em trai của mình sao, ở trong công ty tùy ý đánh nhau, để cho anh ta ở trong Kinh đô bị người khác chê cười, không dám ngẩng đầu” Khương Tuyết Nhu tức giận mắng: “Chưa thấy qua người nào ngang ngược giống như anh, đúng là một con người ích ký!"
“Cho nên cô đang đau lòng cho Hoắc Phong Lang?” Hoắc Anh Tuấn liếc mắt, khí lạnh tràn ra trong mắt.
“Anh ấy đã cứu tôi một mạng, tôi không nên nói giúp anh ấy sao?” Khương Tuyết Nhu cười nói: “Hơn nữa, chúng tôi trai chưa cưới nữ chưa gả, cũng không phải không thể thử một lần, dù sao Hoắc Phong Lang trông cũng rất đẹp trai”
“Cô dám?” Ánh mắt dữ tợn của Hoắc Anh Tuấn chỉ muốn nuốt chửng cô: “Nhà họ Hoắc chúng tôi sẽ không dễ dàng tha thứ cho loại chuyện này đâu!”
“Không khoan nhượng không dung túng, dù sao Hoắc Phong Lang ở Hoắc thị cũng không được coi trọng, cùng lắm thì anh ấy đến bên tôi, vừa hay công ty tôi quản lí cực kì nhiều, nói không chừng trong tương anh anh còn phải kêu tôi một tiếng em dâu đấy” Khương Tuyết Nhu nháy mắt với anh: “Có phải cảm giác cuộc sống tràn ngập việc ngoài ý muốn không?”
Hai bên thái dương của Hoắc Anh Tuấn nhảy thình thịch lên, nhảy đến mức đầu thấy đau đớn, anh thấy bản thân không thể tiếp tục nói chuyện với Khương Tuyết Nhu nữa rồi, lần nào đều bị tức đến đau tim.
"Khương Tuyết Nhu, dù tôi có phải phá hủy cô cũng sẽ không để cho hai người làm chuyện xấu mặt như vậy?
“Được rồi, tôi cũng chỉ là