Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 898


trước sau

Chương 898: Đảo ngược tình hình

Hoắc Anh Tuấn mím chặc môi mỏng sắc bén.

Anh biết, coi như luật sư, nếu như chuyện này lại không mở miệng, Nhạc Hạ Thu nhất định sẽ thua.

Nhưng lúc những chứng cớ này đặt ở trước mắt, khiến cho anh không thể không sinh ra giao động.

Nhạc Trạch Đàm thấy anh bất động, sốt ruột khuyên nhủ: “Cậu cả Hoäc, anh nhanh lên một chút giải bày a, nếu không biện giải Lục Thiên Bảo sẽ được thả”

Luật sư Chu thấy vậy nói: “Luật sư Hoäc, tôi biết anh là luật sư thần thoại trong giới đại danh đỉnh đỉnh, cho tới bây giờ không có thua qua bất kì ai, coi như giống như anh mới vừa nói, luật sư cũng phải để ý lương tâm, bàn về ngụy biện, tôi khẳng định không bằng anh.

Nhưng vụ án này quả thật tồn tại rất nhiều điểm khả nghi, Lục Thiên Bảo cậu ấy cũng là một mạng sống sờ sờ, mới hai mươi mốt tuổi, cậu ấy còn trẻ, đi tù mấy năm đi ra, bỏ lỡ tuổi tác hoàng kim nhất, thảm nhất đối với cậu ta là rõ ràng là một người bị hại, thậm chí, cậu ấy lúc ấy ở trong sơn động là bị người ta chích độc dược”

Lời này vừa ra, toàn trường xôn xao.

Hoắc Anh Tuấn lại là lồng ngực phập phồng lợi hại, trong đầu anh bỗng nhiên thoáng qua lời Hoäc Phong Lang nói, tất cả cảnh sát cũng.

đang điều tra vụ án này, nhưng anh ngay cả cho Khương Tuyết Nhu một cơ hội giải thích hiềm nghỉ cũng không cho.

Đầu óc anh bỗng nhiên trống rỗng.

Ánh mắt anh theo bản năng nhìn về phía Khương Tuyết Nhu ngồi ở trên khán đài, lại thấy cô căn bản không nhìn mình, chẳng qua là chuyên chú nhìn luật sư Chu.

Đáy lòng anh dâng lên một cảm giác bàng hoàng cùng mờ mịt không biết làm sao.

Loại cảm giác này anh cho tới bây giờ chưa từng có.

Lúc này, luật sư Chu lên tiếng lần nữa: “Đây là bệnh viện nghiệm máu chứng minh, Lục Thiên Bảo bị ghiền ma túy, nhưng trong thành phần máu biểu hiện cậu ấy hút độc dược số lần thật rất ít, nói cách khác, ngày đó rất có thể chính là lần đầu tiên của cậu ấy, lại bị người chích độc dược mãnh liệt, sinh ra ảo giác mãnh liệt, mới có thể đối với Nhạc Hạ Thu hãm hiếp”

“Để cho tôi nhìn một chút”Quan tòa đưa tay, cầm đi chứng minh báo cáo của luật sư Chu.

Luật sư Chu uống một hớp nước

xong, tổng kết: “Thật ra thì vụ án này ngọn nguồn rất đơn giản, Lục Thiên Bảo ở nhà trọ được nhân viên bên ngoài đưa cơm tới, sau đó hôn mê bất tỉnh, có hai người đem cậu ấy đưa đến trong sơn động, còn chích độc dược, sau khi tỉnh lại, Cô Nhạc cũng ở đây, cậu ấy mới có thể mất khống chế”

Quan tòa nhìn về phía mặt tái nhợt của Nhạc Hạ Thu: “Nguyên cáo, cô còn nhớ lúc ấy trong sơn động phát sinh tình cảnh như thế nào không”

Nhạc Hạ Thu bây giờ đầu óc hò hét ầm ỉ, cô ta biết nhiều chứng cớ bày ở một chỗ như vậy, muốn định tội Lục Thiên Bảo là khó khăn, bây giờ việc cần gấp là phải trốn thoát được hiềm nghi của mình.

“Tôi… Tôi lúc ấy cũng là bị người ta làm hôn mê bất tỉnh tỉnh lại ngay tại sơn động, tôi mới vừa mở mắt ra, liền thấy Lục Thiên Bảo muốn… Muốn cởi quần áo của tôi.

Nhạc Trạch Đàm ngang ngược đứng dậy nói: “Tóm lại Lục Thiên Bảo chính là muốn đối với em gái tôi hãm hiếp”

“Người không phận sự không được lên tiếng”“Quan tòa cảnh cáo trợn mất nhìn Nhạc Trạch Đàm một cái.

Nhạc Hạ Thu suýt nữa hộc máu, cái người Nhạc Trạch Đàm này luôn là không biết nhìn tình thế, sớm muộn cũng ngu xuẩn chết đi.

Luật sư Chu cười nói: “Theo tôi biết, Cô Nhạc cùng Lục Thiên Bảo cũng có chút quen biết”

“Chúng tôi không có dây dưa rễ má gì a, tôi căn bản cũng không biết anh ta, Anh Tuấn, anh nói chuyện đi”Nhạc Hạ Thu sốt ruột kéo Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên trầm mặc một cái.

Nhạc Trạch Đàm cũng nói: “Chính là a, cậu cả Hoäc, nếu như ván này chúng ta thua, anh sẽ bị cười ngạo”

Hoắc Anh Tuấn tâm phiền ý loạn xiết chặc quả đấm, vừa muốn mở miệng, luật sư Chu giành nói trước: “Luật sư Hoäc, thật ra thì cái dây dưa rễ má này cùng anh có liên quan, anh có muốn nghe một chút hay không”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện