Ở văn phòng luật sư.
Hạ Văn Trì vừa ăn cơm xong, đang ung dung trở về.
Đi ngang qua phòng làm việc của Hoắc Anh Tuấn, đúng lúc nhìn thấy nữ thư kí bưng ly cà phê đang định đi vào.
“Luật sư Hoắc không đi nghỉ trưa à?”Anh ta gọi nữ thư kí lại hỏi.
“Không ạ, đang ngồi xem hồ sơ vụ án mới nhận.” Nữ thư kí nhỏ giọng nói: “Luật sư Hoắc gần đây rất chuyên cần với vụ án mới tiếp nhận, không biết có phải thiếu tiền hay không, mà trước đây chỉ nhận nhiều nhất 2 vụ án 1 tháng, bây giờ thì 4 cái, mỗi ngày vội vàng ngay cả nghỉ ngơi cũng không, còn làm thêm giờ.”
Hạ Văn Trì tự hỏi, Hoắc Anh Tuấn mà thiếu tiền?
Tổng thống có thể thiếu tiền, riêng anh thì không thể.
Tiền của anh xài đến mấy đời cũng không hết, có chết cũng không tin.
“Được rồi, cô đi làm việc đi.”Anh ta bưng cà phê đi vào trong.
“Để đó đi.” Hoắc Anh Tuấn không ngẩng đầu lên nói.
Hạ Văn Trì thở dài: “Ai da, hôm nay hai nhà Khương Lục đính hôn, bạn của tôi đi tham dự bữa tiệc bảo trên màn ảnh xuất hiện hình ảnh lúc Khương Tuyết Nhu và Lục Thanh Minh chụp chung lúc còn ngọt ngào, hiện trường trở thành một mảng hỗn loạn, cô ấy bị khi dễ trông rất thảm.
Cô ấy cùng Lục Thanh Minh lại có hình chụp chung ngọt ngào. Với mình thì sao, ngay cả một tấm cũng không có.
Hoắc Anh Tuấn lãnh đạm: “Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi không muốn nói về chuyện của cô ấy, có chết thì chúng tôi cũng không có quan hệ gì.”
Hạ Văn Trì không nói, không muốn nghe vậy sao lúc nãy không ngắt lời anh ta, toàn nói những lời giả dối.
“Không đề cập đến chuyện đó nữa đi, bạn tôi gửi cho tôi một video.” Hạ Văn Trì mở