Chương 11: Lần đầu hợp thể
Ý tưởng của Tống Thành Tựu Lãng Tinh Thần đọc rất rõ ràng, hành lang và cửa ngoài của luật sở đều có camera giám sát. Tống Thành Tựu một đường ân cần cùng Tô Mạt Mạt duy trì khoảng cách không xa không gần, đây là suy tính hiểm ác của hắn.
Nếu sau khi Tống Thành Tựu xuống tay thành công, dù cho Tô Mạt Mạt có báo cảnh sát hay dùng luật để bảo vệ bản thân thì Tống Thành Tựu sẽ lấy ra mấy chục cuộn băng ghi hình để làm chứng, chứng minh hắn và Tô Mạt Mạt có quan hệ tình nhân, là Tô Mạt Mạt tự nguyện! Thậm chí có thể nói Tô Mạt Mạt là vì lợi ích nên quyến rũ hắn, ép nàng không thể dùng đến pháp luật bảo vệ chính mình
Tống Thành Tựu rất kiên trì, hắn sẽ trong vòng một tháng cùng Tô Mạt Mạt cùng vào cùng ra, hơn nữa còn cố tình đậu xe của mình trong phạm vi camera, chỉ cần có ngày Tô Mạt Mạt bị hoa ngôn xảo ngữ của hắn dụ cho ngồi vào trong xe, vậy thì sẽ không còn gì để nói nữa!
Lãng Tinh Thần lần này có phản ứng mãnh liệt, súyt chút hồn phi phách tán như vậy là vì lần này cô thức tỉnh một lúc hai năng lực.
Kỹ năng thứ nhất là: Quỷ mở mắt.
Công dụng là có thể nhìn thấy vận khí trên đỉnh đầu của người khác, thông qua màu sắc có thể phán đoán được vận khi gần đây và tính cách của người khác.
Lúc kỹ năng này vừa thức tỉnh, Lãng Tinh Thần cũng không hiểu ý nghĩa của mỗi màu sắc, nhưng là trên đỉnh đầu của Tống Thành Tựu có một đám lục sắc dâm tà lượn lờ.
Còn trên đỉnh đầu Tô Mạt Mạt lại là một mảnh xám u ám, Lãng Tinh Thần hỏi Hách Giải Phóng, đối phương nói hắn cũng không biết nhiều lắm về quỷ mở mắt, nhưng nếu là màu đỏ thì sẽ gặp tai hoạ đổ máu, màu đen là tử kiếp, màu xám đậm là nói vận rủi quấn thân.
Còn màu xanh lục tượng trưng cho cái gì thì Lãng Tinh Thần cũng không biết, có lẽ là một đám cỏ xanh đi? Lãng Tinh Thần nghĩ
Lãng Tinh Thần kết luận, xui xẻo của Tô Mạt Mạt liên quan tới người đàn ông bên cạnh.
Lãng Tinh Thần đi đến trước mặt Tô Mạt Mạt: "Tên này là sắc lang, tránh xa hắn ra."
Tô Mạt Mạt luống cuống, nàng không quá hiểu biết cách xử lý những vấn đề như thế này, đây là công việc đầu tiên của nàng, đãi ngộ và phúc lợi là tốt nhất trong tất cả các văn phòng luật sư ở thành phố Sơn Dương, hơn nữa ngoài trừ Tống Thành Tựu thì mắy vị đồng nghiệp khác cũng rất tốt với nàng.
Tô Mạt Mạt không nghĩ tới từ chức, lại càng không biết nên làm thế nào.
Lãng Tinh Thần nhìn nàng, nói: "Tôi có thể giúp cô, cô tin tưởng tôi không?"
Nội tâm Tô Mạt Mạt vội vàng gật đầu, Lãng Tinh Thần mỉm cười: "tôi vừa thức tỉnh một năng lực mới, có thể tạm thời nhập vào thân thể người sống, khống chế thân thể của họ. Nhưng tôi chưa thử qua nha, cô muốn tôi có thể giúp cô giải quyết vấn đề này."
Tô Mạt Mạt do dự vài giây, trong lúc Tống Thành Tựu duỗi tay định nắm lấy vai nàng thì nàng lập tức đồng ý
"Xoẹt" một tiếng Lãng Tinh Thần nhập vào thân thể của Tô Mạt Mạt, Tô Mạt Mạt mở to hai mắt, ý thức của nàng tỉnh táo nhưng lại không khống chế được thân thể.
"Chát" một tiếng Tô Mạt Mạt dùng tốc độ cực nhanh đánh bay móng heo của Tống Thành Tựu, tốc độ nhanh đến mức dù cho Tống Thành Tựu có chuẩn bị sẵn tâm lý cũng không thể né tránh.
"Tiểu Tô?" Tống Thành Tựu sờ sờ bàn tay, không vui nhìn Tô Mạt Mạt.
Ai ngờ người luôn có bộ dạng cừu non trong chớp mắt đại biến, Tô Mạt Mạt hừ lạnh khinh thường nhìn Tống Thành Tựu: "Ông có bệnh à?"
"Cô ..."
"Tống luật sư, mọi người đều là người học luật, ông thông minh tôi đây cũng không ngu ngốc, đừng giở trò này với tôi! Gia cảnh tôi giàu có không lo ăn mặc, có tay có chân không mượn một ông già bao dưỡng!"
"Cô nói gì vậy? Cô.."
"Tôi nói gì thì ông phải biết rõ chứ?! Đừng giả điên không biết gì, kế này của ông qua không được tôi đâu!"
Tống Thành Tựu còn chưa kịp mở miệng, Lãng Tinh Thần lại nói: "Tôi biết tôi có thể làm việc chính thức ở đây hay không thì ý kiến của ông rất quan trọng, tôi cũng biết một phần ba khách hàng ở luật sở là do ông mang đến, ông chủ dù có biết cũng sẽ không làm gì ông, nhưng hôm nay tôi không ngại nói cho ông biết, rời khỏi cây đại thụ này tôi vẫn còn một mảnh rừng lớn, chỉ là....
"Tô Mạt Mạt" lấy ra điện thoại, quơ trước mặt Tống Thành Tựu: "Con người của tôi từ nhỏ tới lớn có một tật xấu, việc đầu tiên làm khi thức dậy là mở máy ghi âm, ghi lại việc của một ngày, mấy ngày nay ông quấy rối tôi tôi đều có ghi âm lại hết, tôi cũng biết phần ghi âm này không thể xem là chứng cứ trình toà nhưng có thể làm ông thân bại danh liệt. Tôi mới vào xã hội, hai bàn tay trắng không giống như ông...ông đương nhiên có thể kiện tôi ra toà, đúng lúc cho tôi cơ hội đối chọi với đại luật sư, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu."
Tống Thành Tựu tức đến đỏ mặt, hắn tự hỏi cả đời trên cơ người hôm nay lại bị người chỉnh đến đau mặt!
Tống Thành Tựu nhìn người vô số lần, hắn cảm thấy Tô Mạt Mạt là loại người dễ khi dễ, lại không nghĩ tới đối phương là sói đội lốt cừu!
Tô Mạt Mạt hừ một tiếng: "Vừa rồi ông đụng tay đụng chân với tôi camera đã ghi lại, tôi sẽ giữ lại làm chứng cứ. Ghi âm cũng nằm trong điện thoại của tôi, tôi có được làm chính thức hay không đều phải dựa vào bản lĩnh của tôi, nếu ông quan báo tư thù thì cứ chờ xem, nếu ông không tin thì cứ thử một lần. Ngày mai tôi sẽ xin ông chủ dời tới bộ phận tố tụng khác, sau này không cần ông phải nhọc lòng. Từ ngày mai đừng kêu tới văn phòng của ông, tan tầm cũng đừng cố ý đợi tôi. Tống đại luật sư xin dừng bước tôi phải về nhà."
Tống Thành Tựu tức đến muốn đánh người, nhưng camera ở trên đỉnh đầu làm sao hắn dám ra tay.
Không biết thế nào mà Tống Thành Tựu cảm nhận được trên người Tô Mạt Mạt có một loại khí tràng lãnh khốc, loại khí