Hơn bảy giờ tối, Quý Hựu Ngôn và Dương An Nhiên hoàn tất việc diễn tập, coi như kết thúc mỹ mãn phần nhiệm vụ được giao. Cảnh Tú còn đang luyện thêm cho nên trong căn phòng tịch mịch u tối chỉ còn một mình Quý Hựu Ngôn.
Quý Hựu Ngôn không bật đèn, ngồi khoanh chân trên sofa, đeo tai nghe, để tâm trí thỏa sức thả trôi.
Sáng nay Diêu Tiêu hỏi cô đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Cô hiểu nghĩa bóng của đối phương thực ra là: đã chuẩn bị tâm lý tiếp nhận tình yêu hay chưa, rằng xen lẫn cùng những ngọt ngào còn chứa cả những phần cay đắng?
Ngay cả Diêu Tiêu cũng không dám đặt niềm tin ở cô, huống chi người trong cuộc như Cảnh Tú.
Quý Hựu Ngôn hiểu những việc trước đây mình làm đã khiến người khác thất vọng. Thẳng thắn mà thừa nhận, nếu không phải vì ôm ấp chút mong đợi sau khi chứng kiến cảnh tượng đời trước Cảnh Tú rời bỏ hôn lễ của mình để vượt ngàn dặm xa xôi cách trở đến lễ tang của cô, vẻ mặt toát ra hết thảy nhu tình nồng nàn thắm thiết thì dù được sống lại, cho cô đắp thêm trăm tấm da mặt cô cũng chẳng dám mặt dày mày dạn bám dính lấy người ta, dây dưa không dứt như thể đã quên hết những chuyện trong quá khứ.
Quá mức vô liêm sỉ. Quý Hựu Ngôn thấy căm ghét chính bản thân. Nhưng trong nháy mắt, bàn tay nâng lên siết chặt của cô lại dần buông xuống.
Sau những gì đã xảy ra ở đời trước, cô đã quyết tâm từ bỏ thói xấu của mình.
Cô ngửa đầu tựa lên ghế sofa, thở dài một hơi, đưa tay với lấy điện thoại dự định tắt nhạc để thả lỏng tâm trạng, ai ngờ đúng lúc ấy màn hình nhảy ra thông báo của WeChat.
Tin nhắn đến từ Nguyễn Ninh Vi, báo rằng cô nàng đã đến Lăng Châu, chẳng mấy chốc sẽ tới được khách sạn, hỏi xem đưa đồ cho cô kiểu gì.
Quý Hựu Ngôn ngồi dậy, suy tư một chút mới nhắn tin phản hồi. Sau đó cô gọi điện cho Lâm Duyệt, dặn Lâm Duyệt xuống đón Nguyễn Ninh Vi lên phòng mình theo lối nhân viên.
Thực ra cô có thể nhờ Lâm Duyệt trực tiếp lấy đồ lên từ chỗ Nguyễn Ninh Vi, nhưng Quý Hựu Ngôn cảm thấy vậy thì quá quắt quá, không tôn trọng người khác chút nào. Dù sao cô cũng đã nhờ vả người ta.
Đời trước, thuở sinh thời Nguyễn Ninh Vi bị gán cho biệt danh 'nhỏ hố phim' vì khả năng diễn xuất tệ hại. Giờ trong giới giải trí, bạn có thể không biết diễn, nhưng không thể không có nhân khí được, hay có thể nói bạn không thể thiếu đi duyên đại chúng. Không biết diễn còn có đường nỗ lực, chứ không có duyên với khán giả thì chỉ còn nước 'phắn khỏi giới giải trí' thôi.
Nguyễn Ninh Vi khá thảm, vì cô nàng thiếu sót cả hai. Tác phong trong công việc ổn, hành xử khiêm tốn, tướng mạo dịu dàng nhu thuận, chỉ có một vết ố duy nhất chính là khả năng diễn xuất. Trong giới không hiếm những diễn viên khuyết thiếu kỹ năng, vậy nên đáng lẽ ra cô nàng cũng không đáng bị khán giả công kích nặng nề đến mức ấy. Nhưng có một lần cô nàng đảm nhiệm vai chính đã chọc giận tiểu hoa nào đó, tiểu hoa ấy đứng trước đầu sóng ngọn gió tuyên bố mình bị cướp vai, khóc lóc thảm thương trên weibo cá nhân, kêu gọi fan hâm mộ đòi lại công bằng cho mình. Từ đấy trở đi, Nguyễn Ninh Vi rơi vào tình huống khó lòng cứu vãn.
Tốt xấu gì thì Quý Hựu Ngôn cũng cùng công ty với Nguyễn Ninh Vi, Lâm Duyệt còn chuyên đi hóng hớt chuyện bên ngoài, theo cô được biết thì nguồn cơn mọi việc do đội tuyên truyền bên kia tự biên tự diễn, tiểu hoa đằng đó thấy diễn viên tuyến mười tám bên này dễ ức hiếp bèn thuận nước đẩy thuyền, vừa ăn cướp vừa la làng đánh động fan hâm mộ.
Người ta đã không vừa mắt mình thì dù mình có tốt đến đâu chăng nữa, đối phương vẫn cố tìm đủ mọi cách vạch lá tìm sâu. Huống chi địch còn là cả một đám đông phẫn nộ, trong khi Nguyễn Ninh Vi thật sự diễn dở tệ. Sau sự kiện đấy, Nguyễn Ninh Vi bị săm soi từ đầu xuống chân, từ trong ra ngoài, từ công đến tư, bắt gió bắt bóng, bịa đặt bôi xấu, tô đen hơn than. Dù thế Nguyễn Ninh Vi vẫn âm thầm chịu đựng, chưa bao giờ lên tiếng phản bác.
Mãi đến tận khi... Nguyễn Ninh Vi dùng cái chết để hạ màn.
Cái chết của cô nàng khiến cả giới giải trí chấn động, nhiều người trên internet bắt đầu tỉnh ngộ, rồi từ đó phê phán bạo lực mạng, song cũng chẳng thiếu người đánh mất lương tâm, trêu đùa rằng chuyện lần này có lẽ sẽ trở thành lần được trở thành tâm điểm chú ý duy nhất trong suốt cuộc đời cô. Mãi về sau truyền thông mới đưa tin khi còn sống, Nguyễn Ninh Vi luôn không ngừng âm thầm quyên góp từ thiện, cát xê kiếm được từ công việc trừ khoản dành cho mẹ mình an tâm dưỡng lão và sinh hoạt phí ra, còn không dồn hết vào quỹ xây dựng trường học, thư viện, còn giúp đỡ rất nhiều trẻ em của những gia đình nghèo khó.
Tới mức này rồi, cả những kẻ trào phúng nhất cũng phải lặng im như tờ.
Mấy ngày tiếp đó, gió thổi chiều nào truyền thông theo chiều nấy, hết đầu mục này đến đầu mục khác giở giọng văn tiếc thương, ngỏ ý xin lỗi, chân thành động lòng người.
Quý Hựu Ngôn theo dõi toàn bộ diễn biến câu chuyện, trước những kẻ tiền hậu bất nhất chỉ thấy vừa nực cười, lại vừa tội nghiệp. Cô không khỏi cảm phục Nguyễn Ninh Vi, lòng dạ người ta phải dịu dàng mức nào mới có thể khoan dung với kẻ khác khi mình còn phải hứng chịu biết bao ác ý chứ.
Có nhiều hạng người mua danh chuộc tiếng, làm từ thiện chỉ về hình thức mà thôi; vậy mà dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn như vậy, Nguyễn Ninh Vi vẫn chưa từng dựa vào việc từ thiện để tẩy trắng cho bản thân.
Làm từ thiện thành tâm chính là để cho tâm mình tự thấu. Nếu so sánh theo lối đó sẽ thấy Nguyễn Ninh Vi quả thật vô cùng cao thượng.
Vì thế nên Quý Hựu Ngôn không muốn thất lễ với Nguyễn Ninh Vi, cô cảm thấy Nguyễn Ninh Vi là một người đáng để kính trọng.
Tiếng quẹt thẻ ngoài cửa phòng cắt đứt dòng suy tư của Quý Hựu Ngôn, cô ngẩng đầu đã thấy Lâm Duyệt đẩy cửa, quay đầu nói với một cô gái thanh tú nhẹ nhàng, "Chị Ninh Vi mau vào đi. Chị Quý, bọn em tới rồi đây."
Quý Hựu Ngôn đặt ấm trà trên tay xuống, đứng dậy tiến vài bước đón tiếp.
Nguyễn Ninh Vi kéo vali hành lý bám theo sau Lâm Duyệt vào trong. Lúc trông thấy Quý Hựu Ngôn, cô nàng cong khóe mi, nở nụ cười điềm đạm, "Em chào chị, em là Nguyễn Ninh Vi. Em đã ngưỡng mộ chị từ lâu rồi."
Quý Hựu Ngôn thầm quan sát cô nàng một lượt, cảm thấy so với trên màn ảnh, trông cô ngoài đời nho nhã ôn hòa hơn đôi phần, ánh sáng trong mắt rạng rỡ đơn thuần, rất dễ khiến người khác nuôi hảo cảm muốn thân thiết làm quen.
Thật khó để tưởng tượng viễn cảnh chỉ hai năm sau, một người trong sáng như thế sẽ bị đưa đẩy rơi