Đường băng sân bay thẳng tắp không thấy điểm đầu.
Một chiếc máy bay màu hồng trắng của hãng hàng không HS chở đầy hành khách chậm rãi khởi bước, bắt đầu gia tốc, đầu cơ hướng lên trước, phía sau động cơ đánh ra sóng nhiệt, không khí chung quanh tức thì trở nên vặn vẹo, tựa như mở ra một huyễn cảnh thời không nào đó trong mơ.
Mạc Vân Sam ngồi ở một vị trí gần cửa sổ trong khoang hạng nhất, đồng dạng cũng không có cảm giác chân thật.
Nàng vỗ đầu thắc mắc không hiểu tại sao bản thân lại mua vé máy bay về nước.
Nhìn tầng mây bên ngoài cửa sổ dần dần trầm xuống, tâm của Mạc Vân Sam cũng theo đó mà chìm theo.
Đương sự hiện tại chính là đang hối hận, phi thường hối hận.
Mạc Vân Sam tháo kính râm xuống, ngón tay xoa xoa đôi mắt của mình, vô lực nhắm mắt lại, trong đầu toàn bộ đều là câu "Về nước, hỏi bạn gái cũ xem còn nhớ tôi không" của mình ở lễ trao giải Oscar, ma âm vờn quanh trong đầu.
Chuyện này nói ra thì cũng thật dài.
Nhưng để nói ngắn gọn thì chính là Mạc Vân Sam 24 giờ trước vừa mới trải qua thời khắc cao quang trong nhân sinh của mình, nhờ vào màn thể hiện tuyệt vời trong tác phẩm < Tiến sĩ Mạc Tư > mà được đề cử giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cuối cùng vinh dự là thế hệ 9x duy nhất nhận được tượng vàng Oscar ---- thù vinh mà không biết bao nhiêu diễn viên tha thiết muốn có được.
- ---- nội dung của bộ phim này là, tiến sĩ tà ác Mạc Tư cùng với nữ đặc công gợi cảm Ivy là song bào thai, nhưng ngay tại thời khắc hai người sinh ra đã phải chia lìa.
Sau khi lớn lên, một người ở Đông Bắc tiếp nhận giáo dục tiên tiến nhất của X thị tiến hành các nghiên cứu đủ để hủy diệt thế giới, người còn lại ở Đông Nam ngợp trong vàng son nơi N thị du tẩu thu hoạch tình báo bên trong giới quyền quý.
Bởi vì nhiệm vụ mà một lần nữa đem vận mệnh của hai người liên kết lại với nhau.
Mạc Vân Sam nhờ vào vai diễn trong bộ phim này nhảy một phát đứng đầu trong cuộc bầu chọn nữ thần gợi cảm nhất hàng năm của Hollywood.
Mà cảnh diễn để cho người ta vô pháp quên được đó là cái cắn môi ngoái đầu nhìn lại cuối cùng kia.
Nếu như nói ánh mắt có thể giết chết một người vậy thì bất luận là nam hay nữ thì trái tim cũng sẽ bị cái ngoái nhìn này làm cho rung động.
Ở cái tuổi này mà đã có thể thu hoạch được giải thưởng quốc tế lớn như vậy, Mạc Vân Sam vốn dĩ nên tập trung phát triển mở ra những kế hoạch kinh doanh mới, bước lên con đường trải rộng thênh thang kịch bản đạo diễn tùy tôi chọn.
Nhưng mà sau khi Mạc Vân Sam nói xong cảm nghĩ khi nhận được giải thưởng kia, ngay lúc người chủ trì hỏi nàng tính toán kế tiếp là gì, nàng ma xui quỷ khiến thế nào lại nói câu: "Về nước, hỏi bạn gái cũ xem còn nhớ tôi hay không."
Đã từng gặp qua chuyện có người ở trước mặt mọi người xuất quỹ, nhưng lại chưa từng gặp qua chuyện có người lại vì bạn gái cũ mà xuất quỹ.
Mấy năm nay, vị nữ diễn viên có gương mặt Hoa Ngữ này gặp phải không ít tai tiếng, nhưng từ trước tới nay lại chưa từng nghe qua nàng thừa nhận chuyện gì liên quan đến tình cảm.
Một quả dưa kinh thiên động địa như vậy từ trên trời giáng xuống, chúng nghệ sĩ dưới sân khấu cùng nhóm minh tinh điện ảnh đã trải qua phong phú nhiều sự kiện trong đời cũng không thể khống chế được biểu tình trên mặt, cuối cùng còn phải thốt lên kinh ngạc cảm thán.
Người có sắc mặt khó xem nhất lúc đó phải nói đến chính là vị giám đốc nổi danh có thể một tay phủng Mạc Vân Sam lên bảo tọa ảnh hậu - Catharine, đó là một nữ nhân mới hơn bốn mươi tuổi, tóc dài mượt mà kim sắc cập vai, khôn khéo lại lưu loát.
Giám đốc là người có quyền hạn rất lớn, thậm chí là có thể sa thải cả đạo diễn, so với người đại diện trong nước ý nghĩa cách nhau một trời một vực.
Mạc Vân Sam không thông báo trước một tiếng đã ở tại lễ trao giải xuất quỹ, đem vị giám đốc đại danh đỉnh đỉnh này chọc giận đến không nhẹ.
5 năm trước chính Catharine đã phát hiện Mạc Vân Sam viên ngọc trai xinh đẹp giấu bên trong vỏ sò, bỏ ra rất nhiều tâm huyết trên người cô gái trẻ Châu Á này.
Ở trong cái giới giải trí danh lợi bao la này căn bản là không chờ đợi ai bao giờ, với Catharine mà nói, Mạc Vân Sam căn bản chính là đang làm một chuyện ngu xuẩn đến cực điểm.
Nhưng Catharine có điểm bất đồng với rất nhiều giám đốc khác, cũng chính vì điểm này mà nhiều năm như vậy rồi Mạc Vân Sam vẫn nguyện ý tin tưởng cô ấy, đó chính là cô ấy mặt ngoài lãnh khốc nhưng kỳ thật nội tâm lại mềm mại, sẽ không lôi kéo nghệ sĩ.
Cho nên đến cuối cùng cô ấy vẫn thả cho Mạc Vân Sam lên máy bay.
Bất quá Catharine tin rằng, tiểu nha đầu này sẽ không rời đi quá lâu.
Không có minh tinh nào hưởng thụ qua tinh quang của Hollywood có thể quên đi nơi lộng lẫy này.
Chỉ là ----- Mạc Vân Sam, người được như ý nguyện trong lòng lại không tốt lắm.
Nhìn xem mình ở lễ trao giải đã khoan khoái làm ra cái chuyện quỷ quái gì a!
Chia tay mười năm, nói không chừng con của người ta đã biết lập tổ đội đánh game rồi, còn nhớ rõ lại có thể thế nào?
Làm thành cái dạng như là bắt buộc phải chạy về châm lại tình xưa vậy.
Lời này nếu như bị hồ ly tinh kia nghe được, chẳng phải cái đuôi sẽ dảnh lên tận trời phẫy phẫy sao!
Thở không nổi nữa!
Mạc Vân Sam đấm vào ngực mình, khuôn mặt lộ ra biểu tình sống không còn gì hối tiếc.
Bất quá.....hồ ly tinh kia chắc sẽ không để ý đến chuyện mình ở lễ trao giải nói cái gì đâu, thậm chí còn không biết.
Cứ tính là biết đi, có lẽ cũng sẽ không nghĩ đến bạn gái cũ trong miệng mình là cậu ta.
Mười năm, không phải mười ngày, cũng không phải mười tháng.
Hai người đã sớm không phải là chính mình của lúc trước nữa, chỉ còn lại là bản thân mình và cậu ấy.
Mạc Vân Sam nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe môi lộ ra một chút chua xót.
Địa vị của những nữ minh tinh Trung Quốc mấy năm gần đây rất được đề cao ở Hollywood, nhưng nói đi cũng phải nói lại, muốn lấn sân vào thị trường nước ngoài vẫn là thập phần không dễ dàng, mấy năm nay Mạc Vân Sam hoàn toàn là liều mạng đóng phim, bộ này lại tiếp bộ kia không có điểm dừng.
Nàng muốn cái tượng vàng kia, muốn chứng minh bản thân mình.
*Tượng vàng giải Oscar ấy
Nhưng nguyên nhân chân chính chôn sâu nơi đáy lòng nàng có lẽ chính là một câu mất khống chế kia ở lễ trao giải.
Nàng muốn đứng trên đỉnh núi để mọi người ngước nhìn, rồi lại trở về trước mặt người kia, có như vậy, trông mới không quá mức chật vật.
Nhưng mà hiện tại rõ ràng người đã đầy tinh quang.
Sao lại không cảm thấy một chút nào vui vẻ?
.....
Câu nói kia của Mạc Vân Sam ở lễ trao giải không chỉ khiến cho M quốc sóng to gió lớn mà giới giải trí ở trong nước càng phiến lên ồ lớn một trận.
Rất nhiều người sứt đầu mẻ trán chỉ vì muốn được lộ mặt ở Hollywood, không để bụng có thù lao đóng phim hay không, thậm chí là cho không cũng được.
Mạc ảnh hậu thì tốt rồi, ở trên cuộc đua chém giết nhau bắt được tượng vàng, cư nhiên lại tùy hứng chạy về nước.
Người so với người, đúng là tức chết người ta.
Sân bay quốc tế thành phố A.
Sau khi nhận được tin tức rất nhiều paparazi đều nhanh như gió xuất động, mỗi người đều ôm theo mình thiết bị quay chụp giấu kín ra ra vào vào khu vực dành cho khách.
Mạc Vân Sam mang kính râm che mặt, đẩy rương hành lý đi ra khỏi cổng ra vào, liếc mắt một cái đã nhìn thấy một mỹ nhân đang đứng bên ngoài lan can kim loại.
"Hôn một cái nào bảo bối, có nhớ cô cô không?" Một tay Mạc Vân Sam đẩy rương hành lý, tay còn lại mở rộng, chờ đợi một cái ôm.
......!Nhưng mà cũng không có.
Mạc Vân Sam thu tay trở về, tự ôm lấy mình, xấu hổ mà không mất tươi cười, ủy khuất nói: "Tuổi còn nhỏ nên hoạt bát một chút, nhìn thấy nữ nhân mà con yêu nhất thì tâm tình nên kích động chút....!Có thể đừng nội liễm như vậy không."
"Con đã cũng đã 24 tuổi rồi, cái câu tuổi còn nhỏ này không thành lập nữa.
Còn yêu nhất.....!cái luận điểm này còn phải suy nghĩ lại."
Lúc nói chuyện thanh âm phập phồng không lớn, biểu tình trên mặt thoạt nhìn cũng không có cái gì "kích động" đáng nói.
Người tới đón bay Mạc Vân Sam chính là chất nữ của nàng ----- Mạc Cảnh Vũ, chỉ nhỏ hơn nàng mười tuổi.
Từ nhỏ đã ngay ngay ngắn ngắn, một bộ dáng tiểu đại nhân, so với nàng vị cô cô này tính cách hoàn toàn là hai cực trái ngược nhau.
Nghe thấy chất nữ nói đến tuổi tác, trái tim và đầu gối Mạc Vân Sam nháy mắt cắm đầy mũi tên, cái loại mũi tên mà có đầu to xung quanh điểm thêm lông chim như trong cổ đại ấy.
Cảm giác chỉ có một từ, đau.
Mạc Vân Sam nắm chặt quyền, một bộ dáng "bảo bảo không cao hứng muốn dỗ dỗ chút mới có thể vui".
Chất nữ mặt băng trầm mặc một lát, nhắc nhở nói: "Cô nhỏ, nơi này là sân bay, người là minh tinh điện ảnh đó."
"Được rồi được rồi," Mạc Vân Sam xua xua tay, "Cô cô là trưởng bối, không so đo với tiểu hài tử như con."
Trong lúc nàng nói chuyện cũng đem cánh tay đáp ở trên vai chất nữ, câu lấy cổ đối phương.
Chất nữ bị