Eo của Ân Như Ly cong ra phía sau gần 90 độ, chỉ có thể gắt bao bám lấy cổ Mạc Vân Sam cố gắng bảo trì thăng bằng.
Mạc Vân Sam ôm lấy eo Ân Như Ly, tùy ý đoạt lấy dưỡng khí từ trong miệng cô, bá đạo cực kỳ.
Nhưng Mạc Vân Sam vẫn cảm thấy không đủ, muốn tiến thêm một bước nữa, môi dần di chuyển xuống, tay cũng bắt đầy thay đổi vị trí.
"Trang tổng còn ở bên ngoài chờ, ở trong đây lâu sẽ khiến người ta hiểu lầm." Ân Như Ly đẩy Mạc Vân Sam ra, thân mình cũng trở về vị trí cũ, ánh mắt dần dần khôi phục thanh minh, hô hấp vẫn còn chưa đều đặn trở lại.
Mạc Vân Sam lại tiến đến gần một lần nữa, ôm lấy cổ Ân Như Ly, rất là bất mãn: "Mới vừa rồi cậu đối với tôi như vậy thì không sợ bị hiểu lầm, bây giờ lại sợ?"
Ân Như Ly nhếch môi: "Nếu cô muốn để tôi hiện tại làm như vậy với cô, tôi ngược lại rất vui lòng cống hiến sức lực, chỉ sợ là một lát nữa cô sẽ đi không nổi."
"Cậu biết cậu là loại người gì không?"
"Không muốn biết."
"Không muốn biết cũng phải biết, cậu chính là cẩu tiêu chuẩn kép!"
Ân Như Ly xoa bóp khuôn mặt Mạc Vân Sam, "Mạc tiểu thư thật là đáng yêu."
"Tôi phát hiện cậu thật đúng là cái tên lòng dạ hẹp hòi!" Mạc Vân Sam ghét bỏ nói, "Tôi véo cậu một cái cậu cũng phải véo lại tôi một cái, cậu là bạn nhỏ ở nhà trẻ à?"
Ân Như Ly lại nhéo khuôn mặt mềm mại của Mạc Vân Sam: "Cô nói sai rồi.
Cô véo tôi một cái, tôi phải véo lại hai cái, tôi không thích chịu thiệt."
"Ấu trĩ!"
"Mạc tiểu thư ở đây đấu miệng lưỡi mới là ấu trĩ, một người thành thục hiện tại nên đứng dậy sửa sang lại quần áo đi ra ngoài, đừng để cho khách nhân chờ sốt ruột." Ân Như Ly nắm lấy góc áo của Mạc Vân Sam kéo xuống dưới, dùng tay vuốt phẳng nếp nhăn trên đó, lại giúp nàng chỉnh lại cổ áo, vén tóc rối ra sau tai.
Đánh giá một lượt mới lui về phía sau nửa bước, "Đi thôi."
Mạc Vân Sam nâng mặt Ân Như Ly, môi đối lên, dùng sức giảo hợp một phen, sau khi thối lui hai mắt mị cười: "Bộ dáng cậu sửa sang lại quần áo giúp tôi thật gợi cảm."
Ân Như Ly nắm lấy cổ tay Mạc Vân Sam, gỡ khỏi cổ mình, "Vậy mời Mạc tiểu thư cũng gợi cảm một chút, đem địa phương cô vò nát khôi phục lại nguyên dạng."
Đầu ngón tay của Mạc Vân Sam dừng lại trên đầu vai Ân Như Ly, sửa sang ngay ngắn lại vải dệt nơi đó, lại chuyển qua cổ áo, giúp cô cài thêm một cúc áo nữa, che kín xương quai xanh bên trong.
Ân Như Ly cúi đầu: "Cô làm gì?"
Mạc Vân Sam điểm điểm chóp mũi Ân Như Ly, tiếu cười nói: "Che lại dâu tây nhỏ tôi để lại cho cậu."
Ân Như Ly nhẹ liếc người trước mặt một cái, đẩy nàng ra, lấy túi đi ra ngoài.
Mạc Vân Sam hầm hừ đuổi theo: "Cậu có biết ngạo kiều quá nhiều sẽ cô độc sống hết quãng đời còn lại không?!"
"Tôi nhưng thật ra rất muốn cô độc sống hết quãng đời còn lại, hy vọng Mạc tiểu thư có thể cho tôi cơ hội này."
"Dựa theo lời cậu nói, nếu tôi không quấn lấy cậu thì cậu tính là sẽ cô độc sống hết quãng đời còn lại à?" Mạc Vân Sam nhướng mày, "Có phải cậu cảm thấy trừ bỏ tôi ra không ai có thể xứng với cái danh Ân thái thái không?"
Ân Như Ly bị không khí làm sặc, "khụ khụ khụ khụ" ho khan mấy tiếng.
Mạc Vân Sam vội vàng vỗ vỗ lưng giúp Ân Như Ly, "Không phải tôi chỉ nói có hai câu nói thật thôi sao, phản ứng lớn như vậy....nhìn thật sự đáng yêu!"
Ân Như Ly trừng mắt liếc nàng một cái: "Cô có thể câm miệng lại không?"
"Được được được, biết tiểu hồ ly thẹn thùng rồi, tôi không nói nữa." Mạc Vân Sam làm động tác kéo khóa miệng lại.
Ân Như Ly tức đến mức hai mắt bốc lửa, chỉ muốn đem Mạc vân Sam của hiện tại nhét trở về mười năm trước cải tạo lại một lần nữa.
"Nhanh lên đi, đừng để cho khách nhân chờ sốt ruột." Mạc Vân Sam đan tay vào tay Ân Như Ly.
Ngón tay Ân Như Ly khẽ run, trái tim mãnh liệt co rút, ma xui quỷ khiến lại giữ lấy bàn tay ấm áp kia, gắt gao nắm chặt.
Thời điểm một lần nửa trở lại thang máy, hai người đã tay trong tay.
Trang Ninh đem những thứ đó thu vào đáy mắt, lại xem như cái gì cũng không nhìn thấy.
"Mạc tiểu thư gọi xe tới nhỉ, hay là ngồi xe tôi đi?" Cô ấy hỏi.
"Không cần phiền toái Trang tổng đâu, tôi đưa cô ấy là được rồi." Ân Như Ly ấn nút mũi tên xuống, cửa thang máy mở ra.
"Trang tổng mời vào trước." Cô lễ nhượng nói.
Trang Ninh đi vào, đứng yên ở một vị trí bên trong.
Mạc Vân Sam cũng đi về trước hai bước, đứng ở trước màn hình điều khiển, tay còn chặt chẽ nắm lấy tay Ân Như Ly, Ân Như Ly tiến vào thang máy cuối cùng, đứng bên cạnh Trang Ninh.
Ba người tạo thành một hình tam giá vuông.
Mạc Vân Sam ấn xuống bãi đỗ xe tầng một, rồi sau đó nhìn về phía Trang Ninh: "Xe của Trang tổng có đỗ ở tầng này không?"
Trang Ninh lắc đầu: "Tôi đỗ ở bãi đỗ xe đối diện."
Mạc Vân Sam lại ấn xuống nút đại sảnh tầng một.
"Cảm ơn." Trang Ninh cười khẽ gật đầu.
"Không cần khách sáo." Mạc Vân Sam trả lời một câu.
Không khí trong thang máy lược hiện nặng nề.
Đinh.
Thang máy đến tầng một.
"Tôi đi lấy xe trước, chúng ta gặp nhau ở địa điểm đã định." Trang Ninh cười với hai người một cái, nhấc chân đi ra khỏi thang máy.
Cửa thang máy vừa đóng lại Mạc vân Sam đã nghiêng đầu hôn một cái lên khóe môi Ân Như Ly.
"Nơi công cộng, mong Mạc tiểu thư tự trọng." Ân Như Ly buông tay Mạc Vân Sam ra, kéo ra khoảng cách một mét với nàng.
???
Người trước người sau sao lại có hai khuôn mặt khác nhau như vậy?!
Mạc Vân Sam bực nói: "Cậu có ý gì?"
Cửa thang máy vừa vặn mở ra lần thứ hai, Ân Như Ly trực tiếp đi ra ngoài, một chút phản ứng cũng không cho.
"Lão vương bát đản cậu chơi tôi có phải không?!" Mạc Vân Sam đuổi theo, chân mày nhíu thành hình chữ bát.
"Mạc tiểu thư mong cô chú ý thân phận của mình, đừng có thô lỗ như vậy." Ân Như Ly lấy chìa khóa xe ra, một chiếc xe thể thao màu đỏ cách đó không xa phát ra một tiếng "pi", đèn xe cũng theo lấp lóe vài cái.
Mạc Vân Sam đứng trước cửa xe, hếch cằm nói: "Nếu là cậu mời tôi ngồi xe thì có phải nên giúp tôi mở cửa xe không?"
Ân Như Ly lo cho bản thân ngồi vào ghế điều khiển, ấn hạ cửa kính xe xuống: "Cô có thể lựa chọn chạy cùng xe, hoặc là tôi thay cô chuyển cáo lại với Trang tổng là lâm thời cô vắng hẹn bữa tối hôm nay."
"Cậu thật đúng là một tên vương......" Mạc Vân Sam đem hai chữ phía sau nuốt trở về, tự mình mở cửa lên xe, lạnh mặt không phản ứng người bên cạnh.
"Đai an toàn." Ân Như Ly nhắc nhở nói.
Mạc Vân Sam bất động cũng không nói lời nào.
Ân Như Ly nhìn về phía nàng, biểu tình lạnh nhạt: "Không cài đai an toàn thì xuống xe."
Mạc Vân Sam nhìn lại: "Cậu có bản lĩnh thì đuổi tôi xuống xe đi."
Ân Như Ly đưa tay đặt lên đầu gối Mạc Vân Sam, chậm rãi di chuyển lên trên.
"Cậu.....Cậu làm gì vậy.....Thật.....Thật kích thích." Mạc Vân Sam nhắm mắt lại, "Đừng có ngừng."
"....."
Chưa bao giờ thấy người nào mặt dày như vậy!
Ân Như Ly kéo đai an toàn ở phía sau Mạc Vân Sam xuống, cài lại.
Sau khi cài xong rồi