_Em nhớ anh! Khi nào anh mới về vậy....
Chưa bao giờ Tuấn Hạo nghe giọng nói của Hỉ Ái ủy khuất đến như thế , xót xa đến như thế...Tay anh dừng hết công việc mình đang làm, miệng liên tục lên tiếng an ủi cô liên tục.
_Hỉ Ái, em ráng chờ tôi vài hôm nhé, thật không may khi tôi phải làm việc đến sát giao thừa mới về, đừng lo , đến ngày hôm đó, tôi sẽ về với em.
_Em sẽ chờ anh.
Chúng ta ngắm pháo hoa cùng nhau nhé.
_Được em muốn gì cũng được.
_Vậy em không làm phiền anh nữa, làm việc tốt nhé.
_Nói xong Hỉ Ái liền tắt máy, trong lòng cô đã cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ vô cùng.
Xem như lần này tình cảm của hai người lại tăng thêm một bước tiến mới.
Cũng đã gần tròn 1 tháng hai người gặp nhau.
Tuy chỉ là một khoảng thời gian ngắn nhưng không thể phủ nhận tình cảm giữa cặp đôi này được....
Sau khi tắm rửa và vệ sinh cá nhân xong xuôi, cô quyết định đi ngủ sớm để chuẩn bị đến trường vào hôm sau.
Ngày mai là một ngày vô cùng đặt biệt mà trường cô sẽ tổ chức một buổi lễ lớn....
*************
Sáng hôm sau, tại trường đã học kinh tế và thương mại trực thuộc thành phố A.
Chỉ mới 6 giờ 30 sáng mà học sinh đã có mặt nơi đây vô cùng đông đúc.
Mỗi lớp đều chuẩn bị cho mình một khu vực để trưng bài và buôn bán quà lưu niệm, có lớp thì các nữ sinh viên thay nhau sửa soạn, make up sao cho tươm tất nhất....Hỉ Ái bây giờ cũng đã đến nơi.
Cô vừa bước đến cổng trường thì bị cảnh tượng trước mắt hớp hồn.
Chiếc cổng trường được trang trí một tấm bản to " LỄ TRAO GIẢI SINH VIÊN XUẤT SẮC NHẤT NĂM." kèm theo đó là muôn vàn bóng bay và biển quảng cáo.
Ngày lễ hội và lễ trao giải lớn nhất trường đã đến rồi! Hỉ Ái chưa bao giờ háo hức đến thế.
Khác với mọi ngày bình thường.
Hôm nay Hỉ Ái khoát lên mình bộ Academic Dress màu xanh và đỏ làm chủ đạo.
Tóc được thả ra nhẹ nhàng.
Không ngờ Hỉ Ái cũng là sinh viên được đề cử nhận giải chỉ chưa đầy một năm vào học.
Từ sáng sớm, đã có một makeup artist chuyên nghiệp đến chuẩn bị cho cô.
Make up tông hồng nhẹ nhàng nhưng không hề mờ nhạt kèm với sự phá cách trong màu son đỏ cherry đã khiến Hỉ Ái thu hút được ánh mắt của bao nhiêu người từ khi bước vào cổng trường.
Nếu như không nhìn kĩ chắc hẳng không ai có thể nhận ra cô.
Sao một hồi lâu tìm kiếm, cuối cùng cô cũng tìm được bạn của mình.
_Khánh Hiền! Tui ở đây nè!
Vừa nói Hỉ Ái vừa chạy đến.
_Ưm...bạn là...ủa....!Vương Hỉ Ái? Trời đất ơi....sao hôm nay bà lạ quá vậy? Xinh đẹp quá đi mất!
Sao khi nhìn vẻ ngoài mới của bạn mình, Khánh Hiền cứ liên tục thốt ra những lời khen không ngớt.
_Ai make up cho đây? đồ makeup bà lấy đâu ra? nhìn cái phong cách này chắc chắn phải là makeup artist tài giỏi!
Chết rồi, bị Khánh Hiền hỏi khó như vậy Hỉ Ái biết trả lời làm sao cho hợp lí đây....Sao có thể nói mình có bạn trai giàu có thuê người về sửa soạn cho mình được...Sao khoảng 30 giây vắt kiệt tư duy, cuối cùng cô cũng viện đại một lí do khác.
_À...! tui có người chị họ ở đây, chị ấy đang muốn theo nghề make này nên cần người mẫu , vì thế chị ấy đã liên hệ cho tui để thử nghiệm đấy.
_Bà có họ hàng trên này sao? Đến giờ tui mới biết đấy.
Mà bỏ qua một bên đi.
Mau đi qua đây, xem nè
Vừa nói Khánh Hiền vừa chỉ tay và một người đang ngồi vắt chéo chân ở ghế đá đằng kia.
_Ôi trời đất ơi...xinh đẹp quá đi mất....
Vừa nói Hỉ Ái vừa cảm thán không nên lời.
_Chị ấy tên là Hạ Minh Châu, là sinh viên năm ba rồi.
Hai năm vừa rồi chị ấy là người đạt hạng nhấy trong hạng mục sinh viên xuất sắc nhất năm đấy.
Còn đạt giải hoa khôi của trường hai năm liền.
Một người tài giỏi tuyệt đỉnh luôn.
Chị ấy thi đại học vào đây 29,25 điểm đấy.
_Người này có thật không vậy trời.- Hỉ Ái đáp
Vừa nói cô vừa nhìn người ta không ngớt.
Quả thật Minh Châu vô cùng xinh đẹp.
Cô sở hữu một mái tóc đen dài đến tận hông.
Một đôi chân thẳng tắp miêng mang mà cho dù có ngồi xuống cũng lộ ra thấy rõ.
Gương mặt thanh tú đến mê người.
Hôm nay Minh Châu đã chọn cho mình một phong cách cực kì cá tính.
Với cặp eyeliner sắc lẹm và màu son đỏ vampire vô cùng hút mắt.
Một make up chủ đạo màu đỏ và đen nhìn chiến vô cùng.
_Này Hỉ Ái nhìn người ta ít thôi.
Coi chừng bị phát hiện đó.-Khánh Hiền lên tiếng nhắc nhở.
_À...tui xin lỗi nha, chị ấp hớp hồn tui quá...
*************
Một lúc sau , vào khoảng 7 giờ 30, tất cả sinh viên trong trường đã tập hợp lại hội trường ngồi ngay ngắn để đón chờ buổi lễ diễn ra, căn phòng rộng lớn đến mức có sức chứa gần 2000 người.
Khánh Hiền và Hỉ Ái đã quyết định ngồi cạnh nhau như thường lệ.....Sau một hồi tập trung.
Một người MC bước ra tiếp nối không khí của buổi lễ.
_Xin chào tất cả mọi người.
Tôi là Lê Nhật Tiến.
Hôm nay tôi đóng vai trò là MC của buổi lễ ngày hôm nay!
Cả kháng phòng vỗ