_Chúng tôi thành thật xin lỗi vì sự ra đi đột ngột này...nhưng cha cô...cha của cô vừa qua đời rồi!
_Ông nói sau....
_Thật ra chúng tôi là người có lỗi trong chuyện này,nhưng ngay lúc này xin cô Vương dành thời gian đến bệnh viện, chúng tôi có một vài vật muốn đưa cho cô.
_TÔI ĐẾN NGAY!
Hỉ Ái trong tâm thế vội vã nhất cuộc đời mình mà bắt taxi chạy thật nhanh đến bệnh viện.
Cô muốn gặp cha, xin hãy cho cô được gặp cha lần cuối.
Không phải mấy hôm trước cha cô vẫn còn rất khoẻ mạnh hay sau, bỗng nhiên hôm nay lại thông báo qua đời rồi.
Nước mắt cô tuôn rơi không kiểm soát, bản thân cứ liên tục cắn môi để kiềm chế từng cơn nất đang uất nghẹn trong cổ họng.
_Bác ơi! Xin bác chạy nhanh một chút, con muốn gặp cha lần cuối, con cầu xin bác.
- Hỉ Ái tha thiết cầu xin
Tài xế xe taxi nghe vậy cũng hiểu được tình hình, lòng thương người liền mở ra, nhanh chóng đạp ga mà bức tốc, thậm chí vượt luôn cả đèn đỏ để Hỉ Ái nhanh chóng được đến bệnh viện sớm nhất...
*************
Chiếc xe ấy cuối cùng cũng đã dừng lại ở bệnh viện trung ương thành phố.
Người còn gái vóc dáng nhỏ bé dùng hết sức mình chạy đến gặp cha...lúc ấy ai ai cũng nhớ đến hình ảnh của Hỉ Ái, chỉ có thời gian là vội vã bỏ quên cô.
_Cha ơi....xin đừng bỏ con...xin đừng bỏ con.
*************
Tại phòng bệnh của ông Vương, lúc này Hỉ Ái bắt đầu bước đi chậm lại, hít một hơi thật dài để lấy cho bản thân sự can đảm cuối cùng rồi mới mở cửa ra.
_Cha..cha ơi...
Đập vào mắt cô là hình ảnh cha mình đã nằm nhắm mắt trên giường bệnh, cả người tái nhợt lạnh toát chẳng còn níu lấy một chút hy vọng nào nữa.
Hai chân Hỉ Ái run rẫy, trong thâm tâm hoàn toàn trống rỗng chẳng thể cứu chữa được nữa rồi.
_Xin chào cô Vương, cô đã đến rồi.
Mời cô ngồi xuống ghế, chúng tôi sẽ nói cho cô nghe rõ tình hình.
Đây là trách nhiệm của chúng tôi
Hỉ Ái bước từng bước nặng trĩu đến bên cạnh giường bệnh của cha, cô nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh và kìm nén những giọt nước mắt đã chao dao rơi mãi từ nãy giờ của mình.
_Vâng! Xin bác sĩ hay nói cho tôi biết....
_Vào một tháng trước...chúng tôi không hiểu vì lí do gì mà sức khoẻ của ông Vương đã suy kiệt một cách nghiêm trọng.
Bản thân ông ấy cũng không muốn dành lấy cho mình một chút cơ hồi nào.
_Ông ấy đã khẩn khiết cầu xin chúng tôi không được nói cho cô biết...cho đến những ngày mà bản thân ông ấy sắp không chịu đựng được nữa, bằng chút sức lực cuối cùng, ông ấy đã để lại cho cô một lá thư đặt biệt.
Mong cô hiểu hết được những tâm tình của ông Vương.
Vị bác sĩ nhân từ đã lấy từ trong ngăn tủ ra một lá thư được viết bằng nét chữ nguệch ngoạc nhưng tràng đầy ý nghĩa.
Hỉ Ái cẩn thận cầm lá thư bằng cả hai tay, sau đó từ từ mở ra để xem những lời cuối đời mà cha đã gửi gắm...nội dung bức thư được viết như sau.
" Gửi con Hỉ Ái của cha, có lẽ con sẽ rất bất ngờ vì lá thư cuối đời này, cha biết cha bây giờ sẽ là người có lỗi với con.
Bỏ lại người con duy nhất mà về cõi trời quả là một sự lựa chọn ích kỷ của cha, nhưng mong con tha thứ cho cha, cha không còn sự lựa chọn nào khác
Kết cục của cha ngày hôm nay chính là do cha tự chuốc lấy, đây không phải là lỗi lầm gì của con.
Nhưng Hỉ Ái của cha, với mong muốn nhỏ nhoi cuối đời, cha mong con sẽ sống trọn đời mà hạnh phúc, có cho mình một người chồng thật tốt, không phải quá đắng đo về cuộc sống hằn ngày mà được hưởng sự sung túc.
Cha biết yêu cầu như vậy là quá đáng nhưng cha xin con hãy suy nghĩ lại về mối tình dở dang hiện tại của mình.
Cha không đành lòng nhìn con vì người yêu sang giàu hiện tại mà chịu khổ cực và muôn vàn uất ức khó tả trong lòng.
Cha giờ đã phải đi xa, dù có có lựa chọn tiếp tục hay dừng lại với tình cảm ấy thì cha vẫn vui lòng.
Chỉ mong con có thể sống tốt...sống thật tốt với những lựa chọn của mình.
Tạm biệt con."
************
_Cha ơi...sao cha lại giấu con...con nhớ cha nhiều lắm.....
_Xin cô Vương bình tĩnh và cố gắng vượt qua cú sốc này, chúng tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về việc đã giấu diếm tình hình bệnh nhân đối với cô
_Không...như vậy đã đủ rồi.
Từ giờ việc chịu tang tôi sẽ lo lắng đầy đủ.
Cảm ơn các bác sĩ đã thông báo cho tôi biết
_Từ giờ con không cần phải làm gì cả!
Trong lúc cảm xúc đang dâng lên một cách cao trào.
Bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên khiến con tim Hỉ Ái như muốn dừng lại một nhịp.
_Bác Tâm....sao bác lại ở đây.
_Hỉ Ái, con đừng lo, chuyện lo đám tang cho cha con đã được chuẩn bị từ trước.
_Chuyện này là sao...?
_ Cha của con, ông ấy biết sớm muộn gì mình cũng không cầm cự nổi mà vượt qua bệnh tật.
Vậy nên từ rất lâu, ông ấy đã tự để dành một số tiền lớn để lo cho ma chay của mình.
_Con không cần phải lo chuyện gì cả.
Cha của con, ông ấy đã giao cho bác nhiệm vụ này.
Với cương vị là một người bạn thân từ rất lâu, bác sẽ hoàn thành việc này thật tốt, con cứ yên tâm.
_Con thành thật cảm ơn bác...con sẽ giúp