Buổi tối đến, Cơ Uyển đang định đi ngủ thì Tiểu Hy gọi điện thoại tới.
"Alo." Cơ Uyển đi ra ban công nghe điện thoại.
"Uyển Uyển, Devlin có gọi cho cậu chưa?" Tiểu Hy nhanh chóng nói.
"Có, anh ta gọi cho mình rồi." Cơ Uyển gật gật đầu.
"Cậu nhá, tuyệt đối đừng tin lời anh ta nói đấy, Khiêm nói anh ta đang giả bệnh để lừa cậu về đó." Có thể tưởng tượng được Tiểu Hy đang lo lắng vô cùng ở đầu dây bên kia.
Cơ Uyển bật cười rồi nói: "Vậy sao? Thế mà mình cứ nghĩ mãi. Mình tuyệt đối sẽ không mắc bẫy của anh ta đâu. Yên tâm."
"Vậy thì tốt. Cúp máy đây. Bye."
"Bye."
Cơ Uyển cúp máy, sau đó thì vào trong đóng cửa ban công lại, lên giường đi ngủ.
Trên giường, cô cứ nghĩ mãi về chuyện cô nghe được lúc sáng. Rốt cuộc thì Hàn Thượng Phong bị làm sao mà cứ thần thần bí bí vậy chứ. Phát bệnh, đổi nhân cách... Chẳng lẽ nào...! Chậc! Thật đau đầu.
Tiêu Hạ Vy... Cô ta rốt cuộc liên quan gì đến Hàn Thượng Phong nhỉ? Chẳng lẽ thật sự là tình nhân?
"Tình nhân? Tiêu Hạ Vy... Tức thật đấy." Cơ Uyển buột miệng nói ra.
"Em ghen sao?" Đúng lúc Hàn Thượng Phong mở cửa đi vào, nghe thấy câu nói của cô, anh khẽ cười.
Cơ Uyển nhìn Hàn Thượng Phong một hồi lâu, sau đó thì ngồi phắt dậy, khoanh chân vào.
"Tôi hỏi thật một câu. Anh... rốt cuộc với Tiêu Hạ Vy có quan hệ gì?" Cơ Uyển nghiêm túc hỏi.
Hàn Thượng Phong đi tới giường, ngồi xuống, dựa người vào thành giường.
"Vậy... em nghĩ sao?" Hàn Thượng Phong khoanh tay, đắc ý hỏi lại.
"Này! Nghiêm túc đi. Tôi là vợ anh, đương nhiên có quyền được biết anh ở bên ngoài làm những gì." Cơ Uyển mất kiên nhẫn, nói thẳng ra những gì mình đang nghĩ.
Hàn Thượng Phong bật cười: "Cuối cùng thì em cũng thừa nhận em là vợ anh."
Cơ Uyển đỏ mặt. Chết thật, cô sao lại nói ra cái câu kia cơ chứ. Mất mặt, mất mặt.
Hàn Thượng Phong thấy cô đỏ mặt lại càng đắc ý mà cười. Cơ Uyển tức giận, không thèm nói chuyện với anh nữa, cô hừ một cái rồi nằm xuống, đắp chăn vào, không thèm đếm xỉa gì tới anh.
"Bà xã, em giận rồi?" Hàn Thượng Phong ghé sát cô, trêu chọc.
"Biến." Cơ Uyển trùm chăn kín đầu.
Hàn Thượng Phong cố nhịn cười, anh ho nhẹ một cái rồi bắt đầu nghiêm túc. Anh không muốn vợ mình hiểu lầm thêm nữa.
"Em yên tâm. Anh với cô ta không có quan hệ gì cả." Hàn Thượng Phong nghiêm túc nói.
"Nói dối." Cơ Uyển nghe Hàn Thượng Phong nói vậy thì lập tức bật dậy, nhăn mặt nói.
"Anh xin thề. Chỉ có điều..." Hàn Thượng Phong rơi vào trầm mặc.
Cơ Uyển ngồi đó, quan sát biểu hiện của anh, nhưng mà hình như anh đang... tức giận.
"Anh..." Cơ Uyển cau mày, cúi thấp đầu để nhìn rõ nét mặt của anh.
"Một ngày nào đó, anh sẽ nói với em." Hàn Thượng Phong cười nhẹ, Cơ Uyển cũng có thể nhìn ra nụ cười này không một chút tự nhiên.
Hàn Thượng Phong xoa nhẹ đầu cô rồi sau đó nằm xuống, quay sang đầu bên kia, lấy tay gối đầu, mắt nhắm lại.
"Đa nhân cách." Cơ Uyển đột nhiên nói ra, cô chỉ muốn xem biểu hiện của anh.
Thật không ngờ, Hàn Thượng Phong nghe thấy ba từ kia thì mở lớn mắt, quay lại nhìn Cơ Uyển.
"Anh... thật sự..." Cơ Uyển thấy biểu hiện của anh thì đoán ngay suy luận của mình là đúng. Cô có chút run sợ.
"Em nghe thấy hết?" Hàn Thượng Phong ngồi dậy, nhìn cô bằng vẻ mặt lo lắng.
Cơ Uyển bất giác gật đầu. Hiện tại thì cô có thể khẳng định 100% những gì mình nghĩ là đúng.
"Hàn Thượng Phong vò tóc, sau đó thì trầm mặc hồi lâu. Anh không nói gì, bất động như một pho tượng. Điều này khiến cho Cơ Uyển có cảm giác bất an cùng lo lắng.
"Hàn Thượng Phong, anh sao vậy?" Cô lại gần chỗ anh, chạm nhẹ vào vai anh.
"Em... liệu em... có sợ anh không?" Hàn Thượng