Đã lâu rồi, 3 năm kể từ khi cô đi du học, rồi việc cô được làm cơ trưởng cũng chỉ nói chuyện với ba mẹ qua điện thoại nên cảm giác bây giờ của cô rất hồi hộp khi gặp lại bà mẹ mình.
Lục Kiều Hân đi vào phía trong nữa là hai ông bà Lục vừa hay cũng đang ngồi uống nước ở bàn, đứng bên cạnh vị trí họ đang ngồi là Lục quản gia tuổi có vẻ cũng đã cao bắt đầu đầu với những sợi tóc bạc, tuổi cũng đã ngoài 60 lớn hơn Lục lão gia tầm 5 tuổi.
- " Chào mừng Lục tiểu thư đã về"
Lục quản gia thấy cô vừa bước vào phòng khách đã vội cúi chào hỏi khiến ông bà Lục cũng nghe được mà quay đầu lại nhìn theo.
Lục Kiều Hân nhìn cha mẹ mình mà lòng không ngừng nhảy múa.
Vẫn như vậy! Tuy nhìn hai người đang còn rất trẻ nhưng vết nhăn mờ trên da vẫn không thể tre được! Cô nhìn bọn họ mà lòng không ngừng vui sướng cũng vừa có một loại cảm xúc gì đó vây quanh
- "Ba, Mẹ, Lục quản gia con vừa mới về"
Không nhanh không chậm ba cô liền vội đứng lên khỏi chiếc ghế sofa màu vàng kim.
- "Kiều Hân à, con về tại sao con không báo với ba mẹ"
Lục Kiều Hân lúc này chỉ biết cười hì hì rồi gãi đầu như một đứa bé vô tội.
- "Con cũng chưa biết được là mình sẽ về nên định tạo một bất ngờ cho ba mẹ..."
Nhìn thấy vẻ mặt bối rối tới nỗi đáng yêu của con gái mình mà ông bật cười.
Cô vốn là một người con gái có tính cách mạnh mẽ nên bắt gặp những khoảnh khắc như này của cô là rất khó.
Lục Lão gia vừa cười vừa nói với cô con gái với chất giọng nhẹ nhàng.
- "Thôi con ngồi xuống đi"
Khi cô về thì bọn họ vui hẳn lên, Lục Phu nhân và Lục Lão gia vui mừng chỉ biết cười.
Lục quản gia thấy vậy mà cũng vui lây, cô lại ngồi cạnh mẹ mình.
Mẹ cô mặc một chiếc áo phong cách Tây vô cùng đẹp đẽ, còn ba cô mặc lên người một bộ âu phục cũng rất gì và này nọ...!
Lục Kiều Hân nhìn đi nhìn lại không khác gì bà mẹ mình đang mặc quần áo đôi với nhau, bất ngờ câu hỏi của Lục Lão gia kéo cô ra khỏi cái suy nghĩ trong đầu mình.
- "Hân Hân à, lần này con ở lâu không??"
- "Dạ! Con về tầm một tháng ạ! Tại một tháng sau mới tới lịch chuyến bay cất cánh"
Lục Phụ nhân nghe vậy cũng vui mừng quay lại xoa đầu cô.
- "Mẹ nghe nói con rất ham công việc, đừng để bản thân làm việc quá sức nghé"
- "Vâng ạ"
Lục Kiều Hân bây giờ cứ cảm giác như mình lại trở thành một đứa trẻ con, Lục phu nhân tiếp lời.
- "Lần về này con về một tháng thì tốt quá rồi"
Đột nhiên Lục Kiều Hân khuôn mặt tỉnh bơ rồi ôm choàng lấy Lục Phu nhân.
- "Con nhớ ba mẹ quá à"
Hai ông bà Lục khi