Bên Trong Căn Biệt Thự Dương Gia
- "Dương Tiêu Hồng, con gái của ta bị chính mấy người hại sống không bằng chết trong ngục tù.
Cả nhà ta khi sưa cũng là do Dương gia mấy người hại không còn đường sống"
Một lúc trước.
Chu Kiêm ông ta đã đem người vào biệt thự Dương gia để hành hung Dương Tiêu Hồng nhưng vẫn cố nán lại để nói ra lẽ tất cả mọi chuyện.
Ông ta thân thể ăn mặc kì quái, một bên mắt bị chột đeo khăn đen, trên khuôn mặt đầy vất thẹo ngang dọc.
Ông ta đứng trước mặt thống đốc Dương Tiêu Hồng ra vẻ mà nói.
Thống đốc Dương Tiêu Hồng trả lời.
- "Ông là ai? Nói vậy là có ý gì?"
- "Nực cười, con gái ta là Chu Linh Linh, là người mà nhà Vị Tiêu Hồng đây đã hại đấy"
Nói đến đây thống đốc Dương Tiêu Hồng mới hiểu ra vấn đề không chỉ dừng lại ở đó Chu Kiêm còn nói thêm.
- "Dương Tiêu Hồng.
Ông còn nhớ nhớ 20 năm trước chính nhà ông đã hại cho gia đình tôi chu di cửu tộc, tán gia bại sản.
Đã thế thế còn phái người đến giết hại cả gia đình tôi, cũng may đứa con gái duy nhất của tôi được đưa đi trốn.
Cũng may tôi phúc lớn mạng lớn chưa chết được.
Tiêu Hồng, hôm nay mày phải chết để báo thù cho tất cả tất cả gia đình tao"
Dương Tiêu Hồng ngỡ ngàng khi người phía trước mặt mình 20 năm trước là cậu bạn thân thiết vào sinh ra tử với mình bây giờ lại đến đòi mạng.
Ông không ngờ sau 20 năm gặp lại người đứng trước mặt lại khác đến như vậy.
- "Chu Kiêm, vì sự hiểu nhầm đó mà ông ôm thì đến tận bây giờ?"
Chu Kiêm kích động quát lớn "Không phải gia đình mày làm thì mày nói xem là ai đã khiến cho gia đình tao tán gia bại sản bị giết hại"
Dương Tiêu Hồng hồi tưởng lại một chút ký ức.
Khoảng 20 năm về trước.
Hai gia đình Dương gia và Chu gia thân thiết như người một nhà.
Chu Kiêm và Dương Tiêu Hồng là đôi bạn chơi thân với nhau từ nhỏ đến lớn từ khi khởi nghiệp đến khi thành công, đột nhiên có một biến cố xảy ra...!
Chu Ngọc Lan, chị gái của Chu Kiêm là một bà hoàng nổi tiếng cho vay nặng lãi và cũng là người quản một sòng bạc lớn tại thời điểm ấy.
Vừa mới phất được một thời gian thì địa bàn nơi bà làm việc lại có một nhóm côn đồ đến đòi tiền bảo kê trong khi vùng đất ấy chính là người đã mua lại nó.
Thân là một bà chủ của sòng bạc nhưng lại không có thế lực chống lưng nên và không còn cách nào khác phải chấp nhận lời đề nghị của bọn chúng.
Đưa tiền bảo kê, nhập hội!
Những ngày sau đó bà bắt đầu bị bọn chúng cho chơi ma túy dẫn đến con đường nghiện ngập không thế quay đầu.
Không chú trọng vào sòng bạc