Vô Danh nói ra một câu sau đó liền cho phi toa của hắn dừng lại, ánh mắt của hắn nhìn về phía thân ảnh đang nhanh chóng chạy tới, sau khi quan sát kĩ hắn phát hiện đuổi theo hắn chính là một nữ nhân.
Nữ tử đuổi theo phi toa của Vô Danh cũng đã chạy suốt hai canh giờ, thế nhưng phi toa của Vô Danh chạy cũng quá nhanh khiến cho nàng không tài nào đuổi kịp, nàng rất muốn gọi lại một tiếng nhưng cũng là lực bất tòng tâm.
Nữ tử này cũng đã chạy suốt gần nửa tháng thời gian, nhìn nàng dường như có vẻ rất vội vã, giống như là đang tìm kiếm thứ gì đó. Đúng vậy, nàng suốt nửa tháng thời gian này điên cuồng chạy đi tìm một người, mục đích chính là muốn tìm sự trợ giúp.
Ban đầu nàng dựa vào quân lệnh cầm trong tay mà xác định vị trí của người đó, chạy suốt một quãng thời gian dài như vậy, nàng rốt cục cũng đã tới gần vị trí của người này. Thời điểm khoảng cách giữa nàng và vị trí đang liên tục di chuyển trên quân lệnh chỉ còn cách một quãng đường ngắn thì nàng liền phát hiện dưới thần niệm của mình không có bất kì người nào, cho đến khi nàng nhìn thấy một chiếc phi toa hình con thoi đang phi hành ở trên không trung.
Thời điểm nàng nhìn thấy chiếc phi toa này thì thoáng sợ ngây người, nàng thậm chí không dám tin vào trong mắt của mình, không ngờ lại có người điều khiển phi toa phi hành trên không trung của chiến trường cổ, điều này thật sự là quá khó tin, nàng đã bị cảnh tượng này dọa sợ.
Nhưng rất nhanh nàng liền tỉnh táo lại, bởi vì nàng đã xác định được người nàng đang muốn tìm chính là người lái chiếc phi toa đang bay trên không trung kia. Cho nên nàng một mực đuổi theo chiếc phi toa này.
Thế nhưng mà tốc độ của chiếc phi toa này cũng quá nhanh, nàng đã cố hết sức đuổi theo nhưng vẫn bị bỏ lại một đoạn khá xa, nếu như không phải bây giờ chiếc phi toa này đột ngột dừng lại, nàng biết mình lúc đó là không cách nào đuổi theo chiếc phi toa này.
Vô Danh cho dừng lại Đào Mệnh Toa sau đó thì liền thu lại vào trong giới chỉ rồi đáp xuống mặt đất, Kim Luân Vương đồng dạng cũng đứng ở bên cạnh, mà lúc này nữ tử đuổi theo phía sau cũng đã đi tới.
Vô Danh lúc này cũng đã nhìn rõ hình dáng của nữ tử này, nàng thân mặc một bộ y phục màu hồng nhạt, dung mạo xinh đẹp mang theo vài phần tư sắc, đặc biệt là đôi mắt to tròn màu hồng xinh đẹp, mái tóc của nàng kết lại kèm theo một dải lụa mỏng, trên đầu còn điểm một chút hoa nhỏ. Nhìn bộ dáng của nàng dường như rất gấp gáp.
Sau khi nhìn thấy nữ tử này, điều khiến cho Vô Danh đặc biệt chú ý chính là đôi mắt màu hồng của nàng, đôi mắt này quả thực có chút đặc biệt, hắn cảm thấy dường như mình cũng đã nhìn thấy đôi mắt tương tự như vậy ở đâu rồi.
Nử tử kia sau khi thấy người mình đang tìm đã dừng lại thì liền thở phào một hơi, nếu không phải là người này đã dừng lại, nàng cũng không biết mình phải tiếp tục đuổi theo đến bao giờ, thậm chí chính là không đuổi theo kịp.
Khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại vài trượng thì lúc này nữ tử kia mới dừng lại, nàng ôm quyền nhìn về phía Vô Danh rồi nói:
“Phía trước không biết có phải hay không chính là Vô Danh sư huynh.”
Hồ Hồng Y vừa nói vừa nhìn về phía Vô Danh, ngay sau đó nàng lập tức liền bị vẻ ngoài hấp dẫn của hắn kinh trụ, không ngờ người nàng cần tìm lại là một nam tử đẹp trai tới như vậy, hình tượng soái ca trong lòng nàng trước kia ngay lập tức bị đập vỡ, bởi vì vô luận trước kia nàng từng nhìn thấy bao nhiêu nam nhân ưu tú nếu như so sánh với người trước mắt này thì đều kém xa, một góc cũng không bằng.
Vô Danh thấy nữ tu trước mắt này không ngờ lại biết tên của hắn lập tức ngạc nhiên trong lòng, hắn hình như cũng không có quen biết người này a. Vô Danh lúc này cũng chỉ có thể ôm quyền đáp lại:
“Đúng vậy, ta chính là Vô Danh, không biết bằng hữu tìm ta là có chuyện gì.”
Vô Danh nói xong cũng lại quan sát nữ nhân trước mắt này, dựa vào linh vận quanh thân ba động, hắn đoán nữ nhân trước mắt này bất quá tu vi cũng chỉ là Kim Đan tầng chín sơ kỳ mà thôi. Hắn ngược lại cũng không sợ đối phương tìm hắn gây phiền toái.
Hắn lúc này cũng nhìn thấy nữ nhân này ngây người nhìn hắn, nhìn vẻ mắt của nàng lúc này thì giống như là nhìn thấy một điều gì đó rất thu hút vậy. Vô Danh lúc này cũng có chút ngượng ngùng, cái ánh mắt này hắn biết, rõ ràng là ánh mắt mê trai chứ còn gì nữa. Vô Danh lập tức đưa tay sờ sờ mũi của mình, ánh mắt kia coi như cũng là phản ứng tự nhiên đi.
Hồ Hồng Y lúc này cũng chợt nhận ra bản thân thất thố, nàng cũng không tránh khỏi ngượng ngùng, quả thật Vô Danh chính là nam nhân tuấn tú
nhất mà nàng từng gặp. Hồ Hồng Y miệng cười có chút ngượng ngùng, nàng nói:
“Quả thật là Vô Danh sư huynh, ta gọi Hồ Hồng Y đến từ Hồ tộc, vừa rồi có chút thất lễ mong Vô Danh sư huynh đừng để ý.”
Hồ Hồng Y lúc này nói xong mới dời ánh mắt của mình từ trên người Vô Danh chuyển sang bên cạnh, nàng lập tức nhìn thấy một yêu thú trông cực kỳ lạ mắt, nàng nhất thời cũng không nhận ra đây là yêu thú gì.
Kim Luân Vương ánh mắt vừa mới đảo qua trên người Hồ Hồng Y, nó lập tức nhận ra đây chính là nữ nhân Hồ tộc, rõ ràng cũng là tộc nhân yêu tộc. Để cho nó có chút khó chịu chính là nữ nhân yêu tộc này không ngờ nhìn thấy nó lại không chào một tiếng. Kim Luân Vương giọng nói có chút khó chịu:
“Hóa ra là một cái Hỏa Hồ Ly tu vi mới chỉ tới Kim Đan tầng chín sơ kỳ, Bản Vương ở đây sao ngươi không chào.”
Vô Danh lúc này từ lời của nữ nhân yêu tộc kia nói cùng với giọng điệu của Kim Luân Vương thì lúc này cũng đã đoán được Hồ Hồng Y trước mắt chính là người của Hồ tộc, chính xác thì thuộc dòng Hỏa Hồ. Lúc ban đầu nhìn thấy ánh mắt của Hồ Hồng Y thì hắn cũng đã đoán được vài phần, ánh mắt so với Hồ Thanh Thanh và Vũ Thủy Yên cũng có mấy phần tương tự, chẳng qua là khác về màu sắc mà thôi.
Vô Danh cũng không có để ý Hồ Hồng Y vừa rồi thất thố, hắn vừa chỉ vào Kim Luân Vương ở bên cạnh vừa cười nói:
“Không sao, một chút chuyện nhỏ. Đây là tam đệ của ta Kim Luân Vương, hắn tính tình không được tốt, Hồ Hồng Y sư muội không cần để ý.”
Kim Luân Vương nghe thấy Vô Danh giới thiệu nó thì cũng làm bộ hẳn lên, cả người chính là bộ dáng cao cao tại thượng, ánh mắt giống như thần vương nhìn xuống con dân yêu tộc. Theo lý thuyết mà nói, huyết thống của Kim Luân Vương cực kỳ cao quý, là thần thú thượng cổ, so với dòng máu Hồ tộc mỏng manh trên người của Hồ Hồng Y thì còn phải cao quý hơn nhiều lắm.
“Hóa ra là Kim Luân Vương sư huynh.”
Hồ Hồng Y thấy Vô Danh giới thiệu thì cũng ôm quyền đáp lại, nàng cũng không có để ý thái độ của Kim Luân Vương. Nói thật là nàng mặc dù mang trong mình dòng máu yêu tộc, nhưng nàng thật sự không biết Kim Luân Vương trước mắt này là cái giống gì. Đây là lần đầu tiên mà nàng nhìn thấy yêu thú giống như là Kim Luân Vương vậy.
Vô Danh thấy Hồ Hồng Y gọi hắn là sư huynh, hắn cũng chẳng ngại gì gọi lại hai tiếng sư muội, để cho hắn có chút nghi hoặc đó chính là không biết Hồ Hồng Y này tới đây tìm hắn là có chuyện gì, và tại sao lại biết hắn ở chỗ này. Vô Danh nhìn Hồ Hồng Y nói:
“Không biết Hồ Hồng Y sư muội làm sao tìm được vi trí của ta, tới tìm ta là có chuyện gì quan trọng sao?”
Hồ Hồng Y nghe Vô Danh nói vậy thì gật đầu đáp:
“Đúng vậy, ta tới tìm Vô Danh sư huynh đích xác là có chuyện, còn làm sao tìm được vị trí của huynh thì chính là nhờ cái này.”
Hồ Hồng Y vừa nói vừa này là tấm quân lệnh rồi đưa cho Vô Danh, sau đó ánh mắt chờ đợi nhìn hắn.
Vô Danh đưa tay bắt lấy quân lệnh rồi quan sát, thần niệm của hắn vừa mới quét qua thì lập tức nhận ra đây chính là quân lệnh của Vũ Thủy Yên. Trong lòng Vô Danh lập tức trầm xuống, nếu hắn đoán không nhầm thì Vũ Thủy Yên rất có thể đã xảy ra chuyện gì rồi. Vô Danh nghi ngờ hỏi:
“Đây chẳng phải là quân lệnh của Thủy Yên sao, tại sao nó lại nằm trong tay của Hồ Hồng Y sư muội.”
Hồ Hồng Y thấy Vô Danh hỏi mình thì lập tức đáp lại, giọng nói gấp gáp cùng lo lắng:
“Đúng vậy, đây chính là quân lệnh của Thủy Yên sư muội. Chỉ có thể nói tình cảnh của Thủy Yên sư muội bây giờ rất là nguy hiểm, mong Vô Danh sư huynh nhanh chóng theo ta đi cứu muội ấy. Còn tại sao quân lệnh này lại nằm trong tay của ta thì nhất thời không chỉ một hai câu là nói rõ được. Nếu có thể thì Vô Danh sư huynh đi cùng với ta một chuyến, ta sẽ vừa đi vừa giải thích.”
.