Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi máy bay cuối cùng cũng về doanh trại của hắn , vừa xuống máy bay hắn liền lệnh cho Thiên Hộ ( tam vương ) vào làm phẩu thuật cho nó ngay . Sức đề kháng của nó tốt nên nó bây giờ cũng còn tỉnh chỉ có mặt là hơi bệch đi vì mất máu thôi . Bế thốc nó vào trong , vừa đặt nó xuống giường hắn liền nói :
-chích thuốc ngủ cho cô t ngủ đi_hắn ra lệnh giọng cũng có phần lo lắng
-ấy ấy đừng , tôi ngủ ở đây 1 mình sợ con ma nó bắt đi lắm , để tôi thức như vầy đi nha_nó mếu cầu xin hắn
-không được không chích thuốc ngủ để cô thức thế này cô làm loạn lên mất , với lại sẽ đau lắm_Thiên Hộ khuyên
-tôi chẳng sợ đau , con ma nó bắt tôi đi luôn đó_giojgn mếu nhìn nó trông cực iu lun ý
-tôi hứa sẽ không để nó bắt em đi đâu , iên tâm đi_hắn nói với vẻ chắc chắn
-xí , đến cả viên đạn cũng né không được mà đòi bắt ma á ??_nó trợn mắt
-tôi đảm bảo_hắn
-nhớ đấy nhé , đừng để nó bắt tôi đi đấy, không là tôi sẽ bảo nó về bắt luôn cả anh ý , còn nữa ở lại đây ngủ với tôi để chắc chắn_nó cười tươi ( đang trúng đạn kìa bà cô )
-ừ_hắn cười mỉm
Sau khi đã thỏa thuận xong hắn ngồi đó quan sát , Thiên Hộ định cởi áo nó ra thì :
-không được cởi_hắn nói lớn
-thưa lão đại không cởi làm sao gắp viên đạn ra được???_Thiên Hộ ngạc nhiên hết mức nhìn hắn
-vén áo phía dưới bụng lên thôi_hắn giở cái giọng bá đạo , cũng may nó đang mặc đồ hắn c.bị mặc áo sơ mi như thương ngày thì chắc hắn không cho lấy đạn ra luôn rồi
Thiên Hộ ập ực làm theo sau 1 hồi lâu cuối cùng viên đạn đã được lấy ra , nó được đưa đi khám sức khỏe tổng quát . Thuốc mê vẫn còn ngấm nên nó chưa tỉnh , đến tối 7h30 đúng giờ ăn thì nó tỉnh dậy ( vồ cj này khôn dữ dằn tỉnh đúng cái h ăn luôn ) không kịp xem vết thương của mình thế nào , nó chạy ngay xuống dưới nhà luôn ( lưu ý nhé sau khi lấy đạn và kiểm tra sức khỏe xong thì hắn đã thay đồ cho nó rồi , vẫn là cái áo sơ mi ấy ạ ) . Nó chạy ra sau nhà ăn như thể người khoogn bị gì vậy . Vừa ngồi xuống định đưa tây lấy cái đùi gà thì hắn đã lên tiếng ngăn lại :
-bắt đầu từ hôm nay chỉ được ăn thức ăn chuẩn bị riêng_hắn vẫn ăng vừa nói
-cái gifiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii???_nó kéo dài mục đích sống của nó là ăn , bây giờ không cho nó ăn bảo nó chết đi còn sướng hơn
-người đâu đem đồ ăn ra đi_nhất vương ra lệnh , Đồ ăn được bưng ra vừa đặt khay thức ăn xuống thì nó bĩu môi , chán nãn cầm cái thìa quơ quơ chọc phá thức ăn :
-này lão đại anh có phải con người không đấy , tôi là bệnh nhân đấy ăn máy thứ này làm sao khỏe được_nó phồng má troogn rất iu . Đồ ăn của nó chỉ có 3 món : cháo trắng , canh rau , tổ yến
-cô mà bệnh nhân quá gì vừa bị bắn xong thì chạy nhảy khỏe ra đấy còn gi_nhị vương trêu nó
-ôi ôi làm sao mà lại đau thế này , ôi oi lão đại ơi chó tôi ăn miếng thịt nhé_nó nghe nhị vương nói liền giả vờ ôm tim la lối đòi ăn
-cô bị thương ở bụng_nhất vương nói khi thấy nó ôm tim liền phì cười
_nghe đến đây nó ngượng chín cả mặt-các anh không trêu tôi thì khoogn sống được à ??_nó chu mõ nói
-ăn đi nếu thì chích thuốc ngủ cho ma bắt luôn đi_hắn nghe nãy nc