Dương tuấn vũ cười gian nói :
- đó chính là tính độc quyền và cũng là tính duy nhất của siêu tụ điện. tôi tin, các ông lớn đang vỡ đầu tìm cách mổ cái tụ đó ra để tìm hiểu, và cũng đã thấy tiềm năng đáng sợ của nó. họ thèm khát, họ đỏ mắt. ai không muốn công nghệ mới? ai không muốn mình là người đi đầu. chỉ có dẫn đầu mới mang lại cho họ quyền lực, sức mạnh trong giới công nghệ này. các tập đoàn dầu khí, tập đoàn xe hơi, tập đoàn năng lượng,… có kẻ nào không muốn mình làm bá chủ, chính vì vậy họ cạnh tranh nhau rất nhiều năm rồi. bây giờ đột nhiên một người có chìa khóa của cánh cửa cuối cùng, có vương miện của chiếc ngai vàng còn trống. ai? ai không muốn ngồi lên nó.
Chính vì thế, họ chỉ có thể tìm mọi cách giữ chúng ta lại để hợp tác. dù có thể mới đầu kiêu ngạo, chèn ép lợi ích, nhưng nếu chúng ta giữ vững được quan điểm này thì chúng ta mới là người cầm chuôi. rồi họ sẽ không biết, từ khi nào họ lại dẫn sói vào nhà. vì siêu tụ điện sẽ dần thay thế mặt hàng truyền thống của họ, họ sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào chúng ta. đây chính là nguyên lý ký sinh.
Nếu họ không hợp tác. rất đơn giản, chúng ta sẽ đi tìm đối thủ sống còn của họ. nhận thấy nguy cơ đó, họ không thể không nhân nhượng và đàm phán sòng phẳng được. nếu tốt, chúng ta mới là người nắm 6 phần. đã hiểu chưa?
Vân tú nghe hắn phân tích thì mới nhận ra dương tuấn vũ không phải chỉ biết ngồi chơi kiếm lời. hắn đúng là một kẻ “nham hiểm”. hắn khiến bạn cảm thấy vui vẻ khi tới nói chuyện, sau đó bạn thấy hắn yếu thế, rồi chèn ép. nhưng rất nhanh bạn nhận ra hắn không phải là thiếu bạn thì chết.
Hắn chỉ đến nói: ngươi không hợp tác? tốt lắm, vậy thì chờ kẻ địch của ngươi nuốt gọn đi.
Bạn cứ tưởng chỉ là mời khách vào chơi, không ngờ lại giao cả nhà cho hắn quản lý.
“công ty nào đen đủi sẽ bị boss chọn để gặp mặt đầu tiên và cũng là cuối cùng đây?” vân tú lấy ngón tay trỏ mân mê chiếc môi đỏ xinh đẹp.
Dương tuấn vũ thấy mình đúng là không đứng đắn. có người yêu như vậy rồi mà khi nhìn thấy người đẹp khác lại ngẩn ngơ. hắn thầm phỉ nhổ mình, sau đó ho khan nói:
- khụ. được rồi. sơ bộ là như vậy. chị chỉ cần hoàn thành sẵn thủ tục. sau đó ngay lập tức đặt vé đi anh cho tôi vào đêm thứ 6. chị và tôi, chỉ có hai người chúng ta sẽ đi vào hang cọp để bắt cọp. thế nào? có hứng thú không?
- oa. lại được đi du lịch rồi. hì hì. tất nhiên là rất có hứng thú rồi. tiện thể đến tối thử đu qua mấy tòa nhà cao chọc trời của anh xem cảm giác nó thế nào. hì. mấy tòa nhà của nước ta còn thấp quá. đu thực sự không thích lắm.
- cứ xong việc rồi chị thích đu thế nào thì đu.
- ok boss. hihi.
Dương tuấn vũ gật đầu, vừa ra khỏi công ty vừa nhếch môi cười “các người chèn ép ta ư? hãy đợi đấy.”
…
Đến cuối tuần, hai người cùng nhau bắt chuyến bay tới london, anh. hiện tại chưa có đường bay đi xa như vậy. họ phải dừng lại ở trung quốc, sau đó bắt tiếp một chuyến bay khác. lần đi pháp cũng như vậy. chỉ riêng quãng đường đi và về đã mất hơn một ngày rồi. dương tuấn vũ đã xin nghỉ thêm ba ngày để cho chắc chắn.
Đến với london thời điểm này cũng đã rất lạnh rồi. nhiệt độ hiện tại đang là -2℃, ai cũng mặc quần áo ấm. dương tuấn vũ tuy không cảm thấy rét gì cả nhưng hắn vẫn không dám để mình quá nổi trội. hắn chọn cho mình một bộ cây đồ hãng burberry, một chiếc áo khoác gió, một chiếc áo len cổ lọ màu đen kẻ trắng, một chiếc quần jean màu xám lông chuột.
Dương tuấn vũ cao lớn, điển trai, gương mặt có chút nghiêm khắc nhưng cũng là nét cuốn hút với những người phụ nữ trưởng thành. từ lúc hắn xuống sân bay đã có không ít cô gái nhìn trộm, thậm chí có cô còn rất bạo dạn, dù thấy bên cạnh hắn có một cô gái "vân tú" nhưng vẫn đến làm quen rồi hỏi xin số, rủ đi bar.
Dương tuấn vũ biết con gái nước ngoài sống khá thoáng, nhưng không nghĩ lại lớn mật như vậy. lần trước đi pháp hắn được phái đoàn tổ chức showroom hộ tống nên không được trải nghiệm chuyện này, hắn nghĩ hay là con gái pháp và con gái anh có sự khác nhau.
Vân tú thấy hắn có nhiều người đẹp đến làm quen như vậy thì cắn môi tức giận, cô thầm mắng “đồ háo sắc, đồ đào hoa”, nhưng cô không thể để người ta coi mình như không khí được. vì vậy, cô đã rất nhanh khoác vào tay hắn, rồi giả bộ nũng nịu nói:
- anh không coi em ra gì sao? dám ở trước mắt em tán tỉnh người phụ nữ khác?
Dương tuấn vũ đang xua tay từ chối không tiếp, nghe thấy vậy thì liền diễn phối hợp:
- em yêu, đừng giận mà. anh đang từ chối họ đây. đó, mọi người thấy rồi, tôi đã có vợ vì thế rất xin lỗi tình cảm quý giá mà mọi người dành cho tôi. chúng tôi còn có việc, xin phép nhường đường.
Dương tuấn vũ ôm eo vân tú rồi kéo đi.
Mấy cô gái kia thấy vậy thì chỉ thầm tiếc hận, người ta đã có vợ rồi, lúc đầu nhìn họ đứng xa nhau vậy tưởng là bạn bè hoặc đồng nghiệp thôi chứ. thôi bỏ đi, thật đáng tiếc.
Vân tú bị hắn gọi “em yêu” rồi ôm eo kéo đi thì tim đập thình thịch, mặt đã nóng lên. dương tuấn vũ thì không để ý đến điều đó, sau khi đi được một đoạn hắn lại trở lại dáng vẻ bình thường. vân tú thầm mắng mình quá dễ bị dụ dỗ, cô lắc lắc đầu cho quên đi những suy nghĩ vừa