Ký túc xá 6 tầng của đại học thanh hoa cũng khá tốt, phòng cũng đã được sơn lại nhìn rất mới, mỗi phòng sẽ có 4 giường tầng, tối đa sẽ có 8 người ở. diện tích mỗi phòng khoảng 16m2. trong phòng có 2 quạt trần, bình nước nóng dùng tắm mùa đông. còn mùa hè có nóng thì có thể rèn luyện sức chịu đựng, hoặc nếu cả phòng đồng ý lắp điều hòa thì nhà trường sẽ hỗ trợ một phần tiền lắp đặt và tiền điện hàng tháng.
Nhà trường cũng khá thoải mái, ký túc xá coi như là không gian chung, chỉ trừ nấu nướng ra thì các đồ đạc có thể sắm tùy ý.
Phòng của dương tuấn vũ là ở tầng 3, như thế mùa hè nóng bức như thế này cũng sẽ đỡ nóng hơn các tầng trên. mà đối với hắn hiện tại nóng lạnh với người thường đã không ảnh hưởng đến hắn nhiều lắm. khi hắn mở cửa phòng ra thì thấy 3 tên đang thè lưỡi như cún ngồi thở, trên người chỉ mặc mỗi cái quần đùi.
Dương tuấn vũ cười vẫy tay:
- xin chào, người mới, dương tuấn vũ quê vĩnh hà.
Một thanh niên đeo kính, da trắng, nhìn là biết một con mọt sách, hắn nhìn dương tuấn vũ rồi cũng chào lại:
- chào cậu, mình cũng mới lên đây thôi, đang ngồi giới thiệu bản thân đây. cậu có thể tham gia luôn.
Hai người kia cũng gật đầu cười.
Ấn tượng đầu tiên của dương tuấn vũ về ba tên này là: “mọt sách”, “lãng tử đào hoa”, “cù lần ít nói”.
Dương tuấn vũ cũng không muốn mọi người đợi nên nhìn qua đồ đạc của mọi người rồi ném balo vào cái giường tầng 1 ở ngoài cùng đang còn trống. sau đó nhanh chóng ngồi thêm vào cái vòng tròn này.
Thanh niên “lãng tử đào hoa” là một tên tóc dài tạo kiểu hàn quốc, nhuộm vàng trắng, tai bấm khuyên, tay mỗi bên đeo 2 chiếc nhẫn bạc, mặc quần đùi cũng là hàng hiệu gucci, hắn trợn mắt nhìn dương tuấn vũ nói:
- anh bạn, cậu không thấy nóng à?
Hai tên kia cũng gật gù nhìn hắn như kẻ ngoài hành tinh.
Dương tuấn vũ mới nhớ ba tên này đang như con nhộng mới là người bình thường thì cũng cười:
- quên mất. đợi chút.
Dương tuấn vũ cởi áo ra ném lên giường.
Cả ba cùng trợn mắt hô lên:
- vãi cả sáu múi thật luôn, cơ bắp cuồn cuộn.
Thanh niên “lãng tử” sát đến hỏi:
- người anh em đi tập gym à? nghe nói ở mấy chỗ đó toàn “cong”, không phải chú cũng như thế chứ? ài, tôi cũng muốn đi tập gym nhưng mà lại sợ bị dụ dỗ nên không dám đi.
Dương tuấn vũ cạn lời, hắn cười lắc đầu:
- tự tập thôi, cũng không có gì. được rồi, anh em giới thiệu đến chỗ nào rồi, tôi tham gia được chứ?
Lãng tử ca nói:
- ok. cũng vừa mới đặt mông xuống đây thôi, mịa, mùa hè đúng là càng ngày càng biến thái. nghe dự báo ở ngoài trời đang 45 độ c, mà trong cái phòng này khác gì cái lò luyện đan. chắc phải lắp điều hòa ngay và luôn, anh em không ý kiến gì chứ? nếu khó khăn tôi ứng ra một nửa, chứ không thì chỉ còn cách ra ngoài tìm chỗ nào mát tránh qua cái mùa hè thôi. đến tháng 9 rồi mà vẫn như lửa đốt vào mông.
Mấy người đều không có ý kiến gì, mọi người ngày đầu tiên thôi cũng đã phát khiếp rồi.
Lãng tử ca ngay khi thống nhất được ý kiến liền lôi chiếc iphone 4 mới nhất ra gọi:
- alo, mẹ à. ở đây là lò lửa chứ không phải là chỗ để người sống. đúng thế. vâng. mẹ nếu không đặt ngay cho con một cái điều hòa thì con nghỉ học luôn. tiền? mọi người đều thống nhất rồi, con chi một nửa, còn lại mấy đứa góp thêm. được rồi. con biết rồi. ok. cảm ơn mẹ yêu nhiều. mau mau lên một chút nhé. vâng bye bye mẹ. chụt chụt.
Sau đó hắn quay ra giơ ngón cái:
- xong.
Dương tuấn vũ giở khóc dở cười, tên này đúng là được mẹ hắn chiều hết nấc đây mà.
Lãng tử ca sau khi đã giải quyết được chuyện quan trọng nhất, hắn vui vẻ quay sang nói:
- chúng ta bắt đầu giới thiệu nhé. cậu bạn cao to này tên dương tuấn vũ à? cậu đã nói ra tên rồi thì bắt đầu từ cậu trước.
Dương tuấn vũ gật đầu:
- ok. tôi là dương tuấn vũ, khoa tài chính thương mại quốc tế, sinh năm 1991, đi học muộn 1 năm, quê ở vĩnh hà.
Mọt sách nói:
- vậy cậu chắc lớn nhất phòng rồi, nhưng mà cùng học năm nhất nên sẽ không gọi là anh đâu.
- tất nhiên, tôi cũng không muốn già thêm một tuổi.
- haha. được rồi, đến tôi. tôi tên hạ phá quân, khoa tài chính thương mai quốc tế, cùng khoa với tuấn vũ, nhà tôi ở hà đô, quận tây hồ.
Mắt kính nói:
- thì ra là công tử nhà họ hạ.
- công tử cái khỉ gì, tất cả chỉ là một cái gia tộc cũ kỹ thôi, tôi không thích nói về nơi đó lắm. từ cấp ba tôi đã ra ở riêng rồi, mấy cái đó đừng nhắc nữa.
Mọi người thấy thái độ của hắn khó chịu thì cũng không nhắc đến nữa.
Mọt sách giới thiệu:
- tôi là hồ tôn sách, khoa tự động hóa, quê ở nam hà, nhưng mà cả nhà đều công tác và làm việc ở hà đô nên hiện tại cũng ở đây luôn.
Hạ phá quân đánh giá hắn một lượt rồi nói:
- hồ tôn sách? đừng bảo cha cậu là giáo sư hồ tôn bác của trường đại học thanh hoa này nhé.
- ừm, đúng thế, nhưng tôi vào đây là do tự mình thi được chứ không có nhờ đi cửa sau đâu.
- ài, nhạy cảm thế. anh em chỉ hỏi để biết chút thôi. chẹp chẹp, sau này thi môn kinh tế vĩ mô thì nhớ bảo cha cậu chấm nương tay cho anh em đấy.
- cha tôi nguyên tắc lắm, tôi mà học ngu cũng không thoát khỏi thi lại đâu, huống chi là mấy cậu.
- chán thế, thôi, dù sao cũng không có vấn đề gì, trượt thì học lại thôi. còn cậu, giới thiệu đi chứ?
Thanh niên “cù lần ít nói” gật đầu:
- ngô phúc vinh, khoa cũng giống như hai người, tài chính thương mại quốc tế, quê ở yên phú, rất vui được làm quen với mọi người.
Dương tuấn vũ giờ cũng nhận ra đây không phải là “cù lần ít nói” mà là cậu ta có chuyện gì đó buồn bực.
Hạ phá quân cũng không phải là tay chơi bời không não, dương tuấn vũ thấy hắn rất tinh ý, hắn cũng đã nhận ra cậu bạn cùng phòng này buồn bực, nhưng level còn cao hơn cả dương tuấn vũ:
- phúc vinh, đang thất tình à?
- sao biết?
Ngô phúc vinh trợn mắt, ngạc nhiên.
- chẹp chẹp, cậu cứ hỏi mấy đứa này xem có phải mặt cậu đang in hai chữ đó lên không?
- thật?
- đúng vậy, vào nhà tắm soi gương rồi xóa đi chứ, không biết ai chơi ác lại viết lên trán cậu hai chữ đó.
Ngô phúc vinh quá tin người, hắn vội vàng đứng dậy chạy vào nhà tắm, sau đó là tiếng hét “hạ phá quân khốn kiếp”. mọi người ôm bụng cười ha hả, nhưng thấy hắn từ nhà tắm đi ra mặt vẫn ỉu xìu, mọi người cũng không cười nữa.
Hạ phá quân đóng vai là thánh tình, hắn hỏi:
- thử kể một chút xem nào? làm gì mà buồn bực thế?
- có gì hay ho mà kể. ài, chuyện qua rồi thì để nó qua đi.
- anh em đã có duyên cùng phòng thì cũng không nên xa cách quá, mau, đi ra kia làm mấy chai bia cho mát. có khi lúc về điều hòa cũng lắp xong rồi, chứ ở đây nóng chết mịa.
Ngô phúc vinh mặt mày ủ rũ bị cả ba đứa kéo đi ra quán bia hơi đầu cổng trường.
Sau khi đã làm vài ly, ngô phúc vinh đã nhập tửu, phá quân bắt đầu lân la dò hỏi, ngô phúc vinh tuy có men vào nhưng vẫn rất kiên định, hắn chỉ tiết lộ một chút:
- bạn cấp ba, yêu nhau được 2 năm, nhưng trước đó đã học cùng nhau từ nhỏ, hiện cô ấy đang học ở khoa sân khấu điện ảnh.
- sân khấu điện ảnh à? nơi đó toàn hot girl, không ngờ người anh em cũng có con mắt nhìn đấy.
Phá quân cười ha hả vỗ vai.
- ài, có con mắt nhìn nhưng mà giờ bị đá rồi, có nhìn trúng cũng vô ích.
- thế lý do chia tay là gì?
- thì lý do muôn thuở, cảm thấy không hợp thì chia tay.
- thế mà mày cũng tin?
- tất nhiên là không tin rồi, tao có phải thằng ngu đâu. sau khi níu kéo không được thì tao mới theo dõi cô ấy để tìm nguyên nhân.
Hồ tôn sách đẩy mắt kính, nói giọng trinh thám:
- có mùi drama.
Dương tuấn vũ và hạ phá quân gật gù đồng ý với cái nhìn của hắn.
Y như rằng chu phúc vinh phun ra:
- hôm đó tao thấy cô ấy từ trước cửa nhà lên một chiếc bmw, còn có một tao đẹp trai ra cười cười nói nói mở cửa.
“bốp”.