P/s: cảm ơn bạn saca2khg đã đề cử 2 nguyệt phiếu và buff kim sa châu. cảm ơn bạn
Lmtram đã tặng 2,000 đậu cho truyện. chúc mọi người cuối tuần vui vẻ.
.....
Nhìn những người đang đứng cùng mình trong khu vực chuẩn bị thi đấu vòng cuối cùng, dương tuấn vũ hơi ngạc nhiên khi số lượng binh sĩ tham gia vẫn còn không ít, “ở đây cũng còn khoảng 30 người đấy chứ”.
Đừng nghĩ 30 là số nhiều, rõ ràng họ có 232 người tham gia vòng thi thứ hai, vậy mà giờ đây chỉ còn 30. lần này chẳng phải quân đội việt nam đã tự đá vào chân mình sao? bao nhiêu tướng sĩ tinh anh đều bỏ mạng.
Đúng lúc này vương bạch đang đứng cạnh hắn cau mày khó chịu, hắn nói nhỏ:
- đội trưởng, hình như chúng ta bị lạc vào nơi nguy hiểm nhất rồi. có phải cậu đang nghĩ những người bị loại đều chết hết? không. đa số họ đều phát tín hiệu cầu viện và được đội ngũ cứu trợ mang trực thăng tới cứu. chỉ có vài đội là rơi vào khu vực được đánh dấu là “cực nguy hiểm” nên mới đối mặt với những thứ quái dị đó, đồng thời tín hiệu cũng bị chặt đứt.
Dương tuấn vũ nhíu mày:
- sao tôi không biết cái vụ chia ra khu vực bình thường và khu vực nguy hiểm này?
- cái này là do mọi người sau cuộc chiến về báo cáo mới tổng kết ra được. chứ lãnh đạo cũng không có ý định đẩy mọi người vào chỗ chết đâu, bao nhiêu tinh anh xuất chúng đâu có thể vì một cuộc thi mà nằm xuống. chẳng qua không hiểu vì sao khi rà soát khu vực thi đấu lại lọt mất một nơi quái dị mà sóng vô tuyến không thể chuyển đi như vậy.
- lọt mất?
Dương tuấn vũ lẩm bẩm, làm gì có chuyện bỏ sót sơ đẳng như thế. đây có thể là một âm mưu, hoặc cũng có thể là do sự quỷ dị của nơi đó.
Nhưng ngay hướng mặt lên lễ đài, tình cờ lướt qua dàn lãnh đạo thì bất ngờ lại bắt gặp ánh mắt lóe lên chút tiếc nuối hướng về phía mình của lý khải. với người khác thì hắn chẳng để tâm, nhưng những kẻ đã được hắn cho vào danh sách đen thì lúc hắn không giám sát thì cũng nhờ triệu cơ “để mắt” hộ.
Thấy thái độ của hắn biến hóa như thế, dương tuấn vũ chợt nghĩ đến một vài khả năng, gương mặt lúc chợt trở lên âm hàn lạnh lẽo, lúc lại lo lắng toan tính. đặc biệt là loại cảm giác tự tin coi thương người khác thế này không phải tự dưng mà có. “lý gia đã tìm được chỗ vững chắc để dựa
Vào?”
Suy nghĩ của hắn tạm thời bị cắt ngang bởi tiếng lão bộ trưởng đang tuyên bố phần thi cuối cùng
Bắt đầu.
Kể từ lúc đám dương tuấn vũ về tới nay đã được 1 tuần, khi về không ngờ đã có vài đội về trước, trong đó có đội do tên âu chí quân dẫn đầu. nhưng qua quan sát của hắn thì thứ khiến đội này được đoàn kết chính là sự sợ hãi. đúng vậy, là mọi người sợ hãi một phép với tên đó.
Tuy vậy, số lượng thành viên còn lại của mỗi đội đều không vượt quá được 4 người, nên khi thấy dương tuấn vũ cùng bảy thành viên còn lại quay về thì tất cả cũng phải gật gù suýt xoa, không ai còn phủ nhận tài năng của hắn.
Chỉ với con số 30 người, vòng loại trực tiếp của phần thi thứ hai cũng không mất nhiều thời gian để chọn ra 10 người chính thức và 10 người dự bị vào quân đoàn tối mật, nhưng vị trí số một vẫn luôn là thứ mà mọi người hướng tới.
Cuộc chiến đấu tranh giành top 20 chẳng có quá nhiều thứ để xem, dương tuấn vũ chỉ tập trung vào trận chiến của đội mình còn những trận khác hắn đều nhắm mắt không quan tâm.
Trong đội của hắn thì tất cả dù bị thương ít nhiều nhưng đều lọt vào được vị trí trong top 20, như vậy có nghĩa là họ đã đạt được mục tiêu của mình.
Nhìn cái đà băng băng tiến tới của đội tuấn vũ, ai cũng sợ hãi than thở. các chiến sĩ vốn đã là tinh anh trong tinh anh, nay lại được trải qua cuộc chiến sinh tử mọi lúc mọi nơi đã khiến họ rèn luyện được phản xạ và tùy cơ ứng biến xuất chúng.
Mới đầu thì còn chưa nhận ra, nhưng sau khi lên võ đài chiến đấu, họ mới chợt thấy mình đã có gì đó khác trước rất nhiều, những người đồng nghiệp này dường như chưa đủ khả năng khiến họ thất bại. càng đánh họ lại càng tự tin, càng đánh càng sung sức mạnh mẽ.
Nhưng không phải ai cũng đều thắng dễ, cũng vài người tài năng xuất chúng, nếu không phải hơn nhau chút “điên” thì chưa chắc cả sáu người bọn họ đã có thể giành thắng lợi.
Cuộc chiến top 10 khá căng thẳng. nhưng dương tuấn vũ vẫn một đường thẳng tiến, thậm chí với sức mạnh khác biệt mà hắn thể hiện thì mấy vòng về sau các đối thủ nghe thấy cái tên dương tuấn vũ đều cảm thấy khiếp sợ.
Tinh thần đã kém hơn một bậc, trình độ lại không cân xứng khiến dương tuấn vũ chỉ sau vài chiêu
Đã đá bay đối thủ xuống võ đài trước con mắt kinh hãi của bao người.
...
- a ... a...
Một loạt tiếng “rắc rắc” vang lên kèm theo tiếng kêu ghê rợn, đối thủ của lập hàn chính là âu chí quân. khác với những đối thủ khác, âu chí quân chính là tên có sức mạnh vượt trội hơn hẳn.
Lập hàn đã chắc vị trí top 8 nhưng hắn vẫn quyết định thử vận may đấu tiếp 1 vòng nữa, nhưng không ngờ lại bắt cặp với tên khốn này.
Không chỉ lập hàn đang nằm gục dưới chân hắn, mà những đối thủ gặp tên này đều bị hắn dùng thủ đoạn tàn nhẫn đánh bại, bốn người thì cả 4 đều bị đánh gãy xương chân hoặc tay. riêng lập hàn vì là cùng đội với dương tuấn vũ nên hắn càng căm ghét, chỉ trong nháy mắt hắn đã làm cho tứ chi của đối thủ gãy, sợ rằng sau này một chiến sĩ mạnh mẽ dũng cảm đã biến thành một tên tàn phế.
Vì quá nhanh nên trọng tài không kịp can thiệp, cho tới khi đối thủ ra tay tàn nhẫn xong thì ông ta mới vội hô “âu chí quân thắng. dừng tay”.
Như giả điêc,s hắn vẫn cố