Dương tuấn vũ ngây người một lúc, cuối cùng hắn vò đầu thở dài một hơi, mọi việc bỗng dưng rối tung rối mù. nhưng tiếng gọi ra ăn cơm tối của tuyết yên đã khiến hắn vội vàng thủ tiêu chăn, ga, gối.
Và khi vội vàng dọn hắn bất ngờ nhặt được một chiếc lá vẫn còn đọng lại mùi thơm của flora, cảm nhận được sóng năng lượng ở trong đó, hắn thầm thở dài rồi đặt nó lên vết cắn của cô khi nãy. vết thương cắn thật sâu nhưng chỉ thoáng chốc đã khép lại và liền da, hắn ngạc nhiên một hồi, xoa xoa vuốt vuốt, không ngờ đã hoàn toàn lành lặn không dấu vết.
Đúng lúc này một tiếng thở dài trong đầu hiện lên:
- ài, anh thật xa xỉ, đem thứ đó đi chữa vết thương ngoài da.
Dương tuấn vũ trợn mắt:
- sao lúc cô ấy vào làm chuyện ... ấy, em lại không cảnh báo anh?
- hứ. cô ấy không có gây nguy hiểm tính mạng anh, em sẽ không muốn tiêu tốn năng lượng để báo cáo. chưa kể nhìn cái mặt anh có vẻ rất sung sướng thỏa mãn còn gì, nếu không thích sao khi tỉnh lại anh không đẩy cô ấy ra mà lại hưởng ứng nhiệt tình như thế. à, em không có nhìn trộm đâu, chỉ là chỉ số sức khỏe của anh luôn được em ghi lại.
Dương tuấn vũ bị triệu cơ nói cho không ngóc đầu lên được, vừa nãy hắn cũng chỉ là hơi có chút bức xúc nên mới hỏi vậy thôi chứ trong lòng cũng không đổ lỗi cho triệu cơ.
Hắn nhìn nhìn chiếc lá trong tay đã xanh nhạt đi một chút, tuy gần như không nhìn rõ nhưng hắn vẫn nhận thấy một chút thay đổi rất tinh tế. hắn gãi đầu hỏi:
- đây là thứ gì? em biết à?
- vâng. thứ này, ài, anh thực sự muốn nghe?
- tất nhiên, em khêu ra rồi không nói khác gì muốn anh tò mò chết?
- thôi được. chiếc lá này được gọi là mầm sống kết tinh từ tình yêu của một người nữ mộc hệ được gọi với cái tên rất hay: tâm diệp. tương truyền rằng, khi người phụ nữ có ki hệ mộc thuần khiết yêu say đắm một người đàn ông thì sẽ từ từ kết tinh thành chiếc lá này.
Chiếc lá này nhìn thì đơn giản nhưng nó lại chứa đựng nguồn năng lượng sống cực lớn, điều này cũng phải thôi, bởi vì muốn kết tinh ra nó người phụ nữ đó sẽ bị lấy đi một nửa sức mạnh của mình.
- cái gì?
Dương tuấn vũ giật nảy mình, hắn cuống cuồng mặc quần áo rồi định chạy ra tìm flora trả lại. nhưng lời ngăn chặn của triệu cơ khiến hắn đột nhiên dừng lại, bởi vì cô nói:
- anh đừng có làm điều ngu ngốc. tâm diệp là do tình yêu thăng hoa mà kết thành, cả đời một người phụ nữ hệ mộc thuần khiết chỉ có thể tối đa sinh ra hai cái tâm diệp như thế. tâm diệp ngay từ khi yêu đã bắt đầu hình thành, tới khi cô gái đó quyết định bỏ đi thì chiếc lá này mới rụng xuống.
Tuy vậy, nó cũng chỉ có thể rơi vào tay người đàn ông mà cô ấy yêu thương, nếu không nó sẽ nhanh chóng héo tàn rồi tan biến. đồng thời, nếu anh mang trả lại cô ấy thì flora cũng vô cách chuyển hấp thu lại nguồn năng lượng này, chưa kể nó cũng sẽ ngay lập tức tan biến. tâm diệp chính là tấm chân tình của cô gái dành cho người yêu, nếu người yêu mang nó trả lại thì khác gì hắn không nhận phần tình cảm này.
Flora đương nhiên biết một chiếc tâm diệp đã rơi, cô ấy cũng không nhíu mày tiếc nuối lấy một cái thì anh nên hiểu thế nào thì hiểu. có lẽ cô ấy nghĩ anh không biết nên không nói gì, nếu không với tính cách của anh, một khi đã nghi ngờ thì còn không phải nhất quyết mang đi trả lại? cũng may em biết không ít về thứ này.
Cách tốt nhất là anh hãy trân trọng nó. thông qua việc anh chăm sóc, bảo quản chiếc lá này cô ấy sẽ cảm nhận được tình cảm của anh. người ta không sợ sức mạnh cả đời bỗng dưng mất đi một nửa thì anh còn thiệt thòi cái gì mà không trân trọng tình cảm của cô ấy?
Mặt khác, anh càng gửi vào đó nhiều tình yêu thì cô ấy cũng sẽ nhanh phục hồi hơn.
Không chỉ như vậy, tâm diệp còn có một tác dụng khác, nó sẽ như cái “lá sinh mệnh”. khi flora gặp chuyện nguy hiểm đe dọa tới tính mạng thì chiếc lá này sẽ bị héo đi một chút, loang lổ một chút.
Và dựa theo cuống lá anh sẽ biết hướng cô ấy ở đâu, tuy không thể chỉ rõ vị trí nhưng phương hướng đảm bảo không sai.
Ngược lại, khi anh bị thương, tâm diệp sẽ tự động chữa trị cho anh nếu anh không có ý ngăn cản nó. tùy vào tình yêu và sức mạnh của flora mà nó sẽ có tác dụng chữa trị nhiều hay ít.
Vết thương khi nãy của anh cũng chỉ khiến nó mất chưa tới 1% năng lượng, điều đó có thể thấy cô ấy dành tình cảm cho anh không ít a.
Dương tuấn vũ vuốt ve chiếc lá trong lòng bàn tay, hắn chợt ngạc nhiên khi như có như không cảm nhận được chút run rẩy trong đó.
- nó có linh tính sao?
- thì em đã nói nó là “lá sinh mệnh” mà, sinh mệnh mà không sống thì còn cái gì sống? mà nó không phải đang “run run” mà là khi anh chạm vào sẽ cảm giác được nhịp đập của nó, hay chính là nhịp đập trái tim của flora.
Ừm, nếu anh tò mò có thể chủ động bóp nó.
Dương tuấn vũ trợn mắt:
- nghĩ anh ngu sao? bóp nó còn không phải sẽ khiến cô ấy cảm thấy đau đớn?
- coi như anh thông minh. ài, có thể nói tâm diệp chẳng có chút lợi ích nào cho chủ nhân tạo ra nó, ngược lại có vẻ giống như nữ nhân tự động đem linh hồn của mình giao cho người khác. người tốt thì sẽ nâng niu, người xấu sẽ dùng nó để khống chế ngược lại nữ nhân đó.
Anh không hiểu cái cảm giác bị người ta bóp, bị xé, bị dẫm đạp lên tâm hồn, lên tâm khảm nó đau đớn, khổ sở ra sao đâu.
- nói như em cũng hiểu ấy?
- à, cái này là tài liệu ghi lại. hi hi.
Dương tuấn vũ vỗ trán, bó tay với cô nàng triệu cơ này. nhưng cứ nhìn xuống chiếc lá trong tay là hắn lại cảm thấy lo lắng.
Triệu cơ nhìn hắn đến cầm chiếc lá cũng sợ nó bị đau thì cười:
- nói anh nhiều lúc ngốc như lợn cũng chẳng sai. nó không có khả năng lúc nào cũng bắt anh phải cưng chiều hơn tiểu thư, công chúa như vậy. anh chỉ cần đặt nó lên ngực, nghĩ: “ẩn đi”, là nó sẽ ẩn vào trong cơ thể anh. khi anh muốn lấy ra thì cũng chỉ cần nghĩ “đi ra” là được.
Dương tuấn vũ bán tín bán nghi, mãi tới lúc thực sự làm được như vậy thì hắn mới tin tưởng, nhưng trong lòng cũng là một hồi rung động thật lớn.
Hắn đang định nói thì cảm thấy chiếc lá này di chuyển gần sát tim mình, rồi cùng nó, cả hai đều dần hòa theo nhịp. trong đầu hắn bỗng hiện lên hình ảnh cô gái ấy, trong lòng cũng