Thấy hai đứa nhóc coi mình như không khí lao vào đánh nhau thì vô diên nhướng mày, một lời không nói liền vung tay trói hai đứa thành hai cái bánh chưng rồi ghim chặt luôn vào ghế.
Dương tuấn vũ cảm giác những sợi dây mây này trói mình không biết có bao nhiêu chắc chắn, nhưng gồng người đủ kiểu, ki cũng xuất hiện nhưng đều là vô phương cử động. thấy vậy hắn liền thu hồi toàn bộ, cả người thả lỏng, hắn biết đã chọc điên lão già này rồi.
Dương tử giờ mới nhớ ra mình còn đang ở trong phòng của sư phụ, cô cúi đầu:
- xin lỗi sư phụ.
- tốt lắm. hai đứa ngươi đi theo ta.
Nói thì nói vậy, nhưng dương tuấn vũ và dương tử chính là bị trói kéo vào trong một gian mật thất.
Trên đường đi, dương tuấn vũ theo bản năng đánh giá xung quanh, hắn thấy nơi này không giống như nơi giam giữ lắm. từng bậc thanh đều được lau dọn sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi.
Sau một quãng không ngắn, con đường hẹp liền đổ vào một khoảng không gian không quá lớn. mọi thứ đều gọn gàng ngăn nắp, hắn thấy nơi này có hai căn phòng.
Căn phòng ngoài có một chỗ để chứa bàn trà tiếp khách, phòng trong dường như là phòng của một cặp vợ chồng.
Cởi trói, ném cả hai đứa xuống đất, lão vô diện liền đứng nhìn một bức tranh treo tường.
Dương tử sau khi vào phòng này rõ ràng cô cùng ngoan ngoãn, mọi động tác, tư thế đều như thục nữ, đôi mắt đẹp mang nỗi buồn khó giấu nhìn quanh một lượt rồi đứng bên cạnh sư phụ nhìn bức tranh tới xuất thần.
Dương tuấn vũ đánh giá một hồi thì nhận ra có gương và đồ trang điểm, bên kia có hai bộ quần áo dài của nam và nữ nhân theo phong cách cổ xưa, nhìn như đồ cổ trang. thấy hai người kia từ lúc vào phòng một câu cũng không nói, chỉ đứng ngây ngẩn ở đấy thì lòng tò mò nổi lên, hắn nhẹ nhàng từng bước đi tới.
Khi nhìn thấy bức tranh thì hắn ngạc nhiên, bức tranh này vẽ cũng quá không có tâm, ngoài thân hình đẹp thì gương mặt lại không vẽ chút nào. người yếu tim chỉ sợ sẽ bị dọa chết.
Vô diện phong chủ đầu không quay lại mà nói:
- ngươi có phải rất ngạc nhiên?
Dương tuấn vũ thật thà, có sao nói vậy. hắn đã nhận ra người này không có ác ý, trong lòng không khỏi buông lỏng một chút.
- đúng vậy. hai người này là ai?
- là cha mẹ ta.
Không đợi lão giả nói, dương tử ở bên đôi mắt đã ửng đỏ, thấp giọng nói.
Dương tuấn vũ không nói gì nữa, hắn không khỏi nhìn bức ảnh thêm mấy lần, đây là lần đầu hắn nhìn thấy hình ảnh của cha mẹ mình. trước có chút ký ức trong giấc mơ nhưng mọi thứ đều rất mờ nhạt.
Vô diện không bất mãn vì hắn không đáp lại, chỉ gật đầu nói:
- vô diện sơn chính là do hai người bọn họ sáng lập. sở dĩ lấy tên như vậy tất nhiên không phải bọn họ không có mặt mũi mà là cả hai đều là cao thủ tinh thông dịch dung, tất cả mọi người đều không ai biết gương mặt thật của họ. vì thế bức tranh này thay vì vẽ lại một gương mặt giả chi bằng không vẽ mặt là tốt nhất.
Dương tuấn vũ mặt đầy mộng bức, cha mẹ hắn chẳng nhẽ quá xấu xí nên luôn phải dịch dung?
Nếu hai người nào đó nghe được con mình mắng họ xấu xí thì có khi liền lập tức bị khí huyết công tâm phun ra mấy ngụm máu.
Vô diện như chìm trong hồi ức, hắn thở dài:
- ài, ngày đó hai người một tay nhất lên phong vân, không kỷ lục nào không phá bỏ, là thiên tài vạn năm khó gặp, không chỉ là ở việt nam mà còn là trong giới võ đạo cả thế giới. vậy mà một lúc liền xuất hiện hai thiên tài, đã vậy họ còn kết thành vợ chồng. khi đó ai cũng nói họ phối hợp với nhau chính là cao thủ đứng đầu võ lâm. điều này dẫn tới danh vọng cực lớn nhưng kèm với đó là không ít kẻ ghen ghét. ài. người tài luôn vậy.
Có lẽ chính họ cũng rất bất đắc dĩ, nên có lần đã nói với ta, hai người thực ra chỉ truy cầu một cuộc sống tự do tự tại, cùng nhau sinh con, chăm sóc nó lớn, chồng làm trồng trọt chăn nuôi, vợ thêu thùa may vá.
Dương tuấn vũ cũng thở dài cảm khái, điểm này có lẽ chính là di truyền a, hắn cũng chỉ muốn một cuộc sống êm ấm, bình dị với một vợ, à không, hai vợ thôi có được không?
Nhưng bỗng giọng của vô diện chợt có chút kích động, hắn nắm chặt tay tới mức phát ra tiếng răng rắc nói:
- nhưng trong thời buổi loạn lạc, đất nước sau chiến tranh cực kỳ hư nhược, bốn bề đều luôn trong tình trạng chỉ cần một kích thích nhỏ cũng bùng nổ chiến tranh. mà như thế, chắc chắn việt nam sẽ vạn kiếp bất phục. dân và quân ta thực sự rất mệt mỏi rồi.
Hiểu lẽ đó, hai người quyết định cùng lão thống soái trong bóng tối thành lập một tổ chức ngầm chuyên chịu trách nhiệm giải quyết nhưng nhiệm vụ không quang minh chính đại. và quân đoàn tối mật liền ra đời. khi đó, ngoài ta ra còn có doãn sư đệ là hai người đầu tiên gia nhập quân đoàn.
Sau này, danh tiếng quân đoàn lên cao, càng có nhiều người xin gia nhập. vì hoàn thành được rất nhiều nhiệm vụ có tính thiết yếu cực cao nên quân đoàn tối mật nhanh chóng trở thành một thế lực cực lớn, thậm chí, nhiều kẻ còn lo sợ quân đoàn này làm phản lật đổ chính quyền.
Kẻ tốt thì hiếm mà xấu xa thì quá nhiều. danh tiếng quân đoàn lên cao chính là danh tiếng của đại ca và đại tẩu cũng lên như diều gặp gió, người gặp người kính, người gặp người nịnh.
Khi đất nước được yên ổn, hòa bình bắt đầu bền vững, lúc đó mạng sống đã không còn bị đe dọa, nhiều kẻ bắt đầu bị tiền tài, địa vị , vinh