P/s: cảm ơn bạn mainguyen0 đã đề cử 1 nguyệt phiếu cho truyện của mình nha.
...
Dương tuấn vũ cũng không muốn nhiều lời với ông già này, hắn giơ tờ nhiệm vụ lên nói:
- tôi nhận 1 nhiệm vụ cấp a thì tới đây ghi danh được chứ?
Lão giả nghe thế hơi sững sờ, đôi mắt không khỏi trừng lên nhìn. thực ra nhiệm vụ loại a cũng chẳng phải thứ hắn bất ngờ, mà bất ngờ ở chỗ lại có một tên lính mới dám nhận một nhiệm vụ cấp cao như thế.
Lão không khỏi nhíu mày nhìn kỹ tên này một chút rồi lắc đầu nói:
- tất nhiên là được. nhưng ngươi xác định? biết campell là nơi nào không? nhiệm vụ này đã treo ở đây vài năm rồi mà chưa có người nào cầm vào tay. nói nó tương đương với một nhiệm vụ cấp s cũng không ai phản đối. ngươi với chút sức lực này thực sự muốn tới đó chính là tìm chết.
Dương tuấn vũ cũng đã đại khái đoán ra một hai, nếu thực sự nơi này an toàn, thì trong 6 tháng lật từng cọng cỏ kiểu gì cũng tìm được đủ 7 loại thảo dược, như thế chẳng phải một cái nhiệm vụ 50.000 điểm cống hiến sẽ ngon lành vào tay hay sao?
Thế mà lại không ai nhận, chứng tỏ nơi này vô cùng hung hiểm. nhưng đến nước này hắn cũng không kỳ kèo nhiều, nếu chỉ hướng tới nhiệm vụ an toàn thì chỉ sợ cả đời này không thăng tiến gì được, chưa kể muốn đột phá sức mạnh, việc đối mặt với nguy hiểm là bắt buộc. nếu không hoàn thành đi chăng nữa hắn vẫn có thời gian làm thêm các nhiệm vụ khác để đủ 3 nhiệm vụ một năm.
- tôi nhận nhiệm vụ này, phiền ngài ghi chép giúp.
Lão giả cũng không phải kẻ già lắm lời, hắn đã khuyên nhủ rồi, cơ hội đều do mình giành lấy, nhiệm vụ có thể khó với người này nhưng dễ với người khác. mà ngay cả các nhiệm vụ được coi là dễ cũng có thể đứt gánh giữa đường vì những nhân tố bất ngờ. nên nói đúng ra không có thứ gì là hoàn toàn an toàn cả, đã ra ngoài làm nhiệm vụ là xác định đều có nguy cơ tử vong.
Nhìn cái thẻ ghi điểm của mình là con số 0 tròn trĩnh, dương tuấn vũ không khỏi cảm khái nhớ đến ngày đầu hai bàn tay trắng lập nghiệp. trải qua bao nhiêu chuyện hắn còn dựng lên được một đế chế kinh tế thì không có lý nào lại không một lần nữa có thể trở thành một siêu cấp lính tinh nhuệ với số điểm khủng bố cả.
Dương tuấn vũ sau khi rời khỏi khu nhận nhiệm vụ, hắn tới quân y thăm hỏi và động viên những đồng đội cũ sau đấy nhanh chóng về nhà chuẩn bị đồ để lên đường. trước khi đi hắn cũng dặn các anh em ở lại tranh thủ luyện tập nâng cao năng lực, và sớm ngày thăng cấp lính tinh nhuệ. sau này cấp độ cao rồi, kể cả cấp độ sức mạnh không bằng người thì ai cũng phải cấp cho họ chút mặt mũi.
Nhưng khi sắp xếp đồ, nhìn vào một góc nhà hắn mới phát hiện có thêm một cái túi, thứ này chắc chắn không phải của hắn. vậy rốt cuộc là ai để lại?
Tới khi mở ra, hắn mới rõ ràng, thứ này là dương tử đã giúp hắn lấy từ tên huyết sát, lần đó cả hai đã đánh cược, kẻ nào thắng kẻ đấy sẽ nhận được toàn bộ mọi thứ của kẻ thua. khi đó trọng tài đã tuyên bố hắn thắng cuộc thì đương nhiên mọi đồ vật ở chỗ huyết sát đều thuộc sở hữu của hắn. nhưng mấy ngày qua thực sự là có không ít việc nên hắn tự nhiên quên bẵng mất mình còn một màn đánh cược như vậy.
Đồ đạc của huyết sát thực sự chẳng có là bao, có lẽ tài sản quý báu nhất của hắn chính là thanh đại huyết đao và một bộ bí kíp võ công chuyên dùng để phát huy thanh vũ khí này. nhưng mấy đồ này hắn không thích dùng. đao mặc dù được coi là vũ khí của bậc đế vương nhưng hắn lại cầm không mấy thuận tay. có lẽ ngoài thương ra thì cung chính là hai thứ hắn cảm thấy hợp với mình nhất.
Nghĩ tới cung dương tuấn vũ không khỏi có một trận ngứa ngáy khi mà giờ đây thị giác của hắn đang có xu thế ngày càng mạnh mẽ, nếu không sử dụng một vũ khí tầm xa thì quá lãng phí rồi. nhưng cái thứ đồ chơi ngày trước hắn từng làm quả thực chỉ thích hợp với kẻ tân thủ "người mới", còn bây giờ chỉ sợ hắn kéo dây cũng làm đứt cung thì …
Hắn nghĩ một hồi cuối cùng muốn tới khu quầy hàng trên cự phủ sơn xem có thứ nào hợp với tay mình không, nếu có hắn không ngại quẹt thẻ mua lấy một món. tiền hiện tại hắn không quá nhiều nhưng chắc cũng đủ mua một cây cung chứ? xoa xoa cằm nghĩ nghĩ, hắn liền khẳng định dù có bán giá cắt cổ thì cũng không tới 1 tỷ một cây cung đi.
Xem thêm một chút, cứ tưởng không có gì không ngờ lại phát hiện mấy tờ nhiệm vụ, ít đồ đạc gì đó, cùng với một tờ giấy có điểm chỉ cùng một cái thẻ ngân hàng loại bạch kim "dành cho khách hàng vip" đang sáng lấp lánh.
Mở mấy tờ nhiệm vụ ra đối chiếu với mấy đồ vật hình thù cổ quái thì chợt vô cùng mừng rỡ.
Sở dĩ như vậy là vì tên huyết sát này cũng được coi là một kẻ có danh tiếng không nhỏ, hắn khi còn sống đang giữ danh hiệu lính tinh nhuệ cấp b. lần này hắn chơi lớn, một lúc nhận 3 cái nhiệm vụ tìm đồ vật cùng ám sát, mà 3 nhiệm vụ này không ngờ hắn đều làm xong. nhưng chưa trả nhiệm vụ đột nhiên lại gặp dương tuấn vũ ở nhiệm vụ đường, liền nổi lên một hồi châm biếm, dẫn tới sinh tử chiến. mà khoan…
Dương tuấn vũ nhận thấy cái lý do châm biến rồi thành ra một hồi oanh động sinh tử chiến trên quảng thiên môn chỉ sợ không phải là tác phong thường xuyên ở đây.