Cũng may còn ba người- hà linh, quách kiến hoa và tuyết yên là giữ được mình, bọn họ ăn rất ngon miệng nhưng đều vô cùng từ tốn. hà linh làm được như vậy là bởi vì cô thường xuyên đi gặp mặt, ăn uống với những kẻ tai to mặt lớn, hình tượng bản thân là thứ không chỉ thuộc về riêng cô mà còn thuộc về công ty nơi cô làm việc.
Quách kiến hoa là vương tử, đến ăn ngủ cũng sợ bị đám săn tin chụp trộm nên đương nhiên giữ hình ảnh là điều bắt buộc, không chỉ thế, ngay từ lúc mới vào nghề, hắn đã bị tên lão đại nào đó bắt ép tập đi tập lại cách dùng dao dĩa mỗi ngày 100 lần mới tha cho. vì vậy, mọi động tác của hắn khi ăn đều rất đẹp mắt, tao nhã, từ tốn.
Tuyết yên mặc dù là người mới, nhưng thái độ với công việc của cô luôn được đặt lên mức độ cao nhất, và nghiêm khắc với bản thân chính là điều cô luôn luôn tự răn đe trong lòng.
Tới lúc mọi người đều vỗ vỗ cái bụng ”phì” ra sau bữa tối của mình, thì cuộc nói chuyện về dự án làm phim mới được bắt đầu.
Victor huy vũ đã lấy lại bộ dạng nghiêm túc, hắn bắt đầu giới thiệu sơ lược về tiêu đề, nội dung, một số nhân vật chính trong phim.
Khi thấy hắn không cần giấy mà nói vô cùng trau chuốt, liền mạch, nội dung phim cũng được nói ra rất chi tiết, rõ ràng khiến bọn họ có thể liên tưởng được các nhân vật, sự kiện từng giai đoạn đang hiển hiện trong đầu mình.
Đây là một bộ phim chuyển thể từ bộ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn nổi tiếng nhật ánh- tôi thấy hoa vàng tên cỏ xanh.
Victor nói, bộ phim này hắn đã ấp ủ suốt 3 năm rồi, nhưng vì bận rộn với dự án phim giao lộ định mệnh nên hắn đành tạm gác lại, cho tới khi, nghi án đạo phim được báo chí tung ra, victor mới dừng hết các dự án phim khác và ở nhà tập trung xây dựng nên kịch bản của bộ phim này.
Nội dung của nó là một câu chuyện đầy cảm xúc về quê hương, về gia đình, về thời niên thiếu của nam chính - cậu bé thiều.
Thiều là học sinh lớp 7 sống ở một vùng quê nghèo cùng với cha mẹ và em trai. tường, em trai của thiều, là một cậu bé dễ thương, hiền lành, rất yêu quý anh trai. cậu bé sống nội tâm, thích đọc truyện cổ tích đến nỗi khi đọc truyện cóc tía, cậu đã nuôi một con cóc dưới gầm giường và đặt tên cho nó là “cu cậu”.
Trong khi đó, nam chính – thiều lại là một cậu bé tinh quái, ích kỷ, hẹp hòi, thường xuyên làm ra những trò xấu rồi để lại hậu quả nhưng không nhận lỗi mà để em mình chịu tội thay.
Chuyện cũng không đáng kể gì cho tới khi thiều nhận ra mình thực sự thích cô bạn cùng lớp – mận, một cô gái xinh xắn, khả ái, đáng yêu. nhưng thành tích học tập của mận lại khá kém do phải vất vả chăm sóc cho người cha bị mắc một căn bệnh quái lạ đang bị mẹ cô giam trong căn chòi.
Thiều và tường cũng biết chuyện này và cũng nhiều lần giúp đỡ cô che giấu nó với những người xung quanh, đặc biệt là tên sơn – kẻ chuyên tìm cách hãm hại cô vì không nhận lời tỏ tình của hắn.
Biến cố xảy ra khi căn chòi nhà mận bốc cháy, sau đó công an tới phát hiện bên trong có xương lẫn đám tro, nghi là của cha cô – người bị mẹ giam giữ trái phép trong căn chòi. mẹ mận lập tức bị công an bắt đi.
Cô gái nhỏ chịu liên tiếp mấy cú sốc lớn rất nhanh bị suy sụp hoàn toàn. cha mẹ thiều khi biết hoàn cảnh đáng thương của cô thông qua hai đứa con đã mở rộng vòng tay giúp đỡ mận trong lúc khó khăn nhất và đưa cô bé về nhà ở chung.
Nhưng, phát hiện tường và mận thường xuyên cười đùa, thân thiết với nhau khiến thiều nổi lên cơn ghen tức trong lòng, càng ngày cơn ghen tức càng lớn dần. từ việc tiếp tay cho đám trẻ con mang “cu cậu” – con cóc mà tường nuôi, mang đi giết thịt, cho tới một lần vô tình làm em trai mình bị thương tật rất nặng phải không thể ngồi dậy được.
Tới tận khi đó thiều mới bàng hoàng nhận ra mình quá độc ác với em trai, cậu ta vô cùng ân hận nhưng mọi thứ đã quá muộn màng. hắn quyết định để mận ở lại bên tường.
Nhưng tưởng rằng mọi thứ đã kết thúc thì nỗi đau, sự hối hận bất ngờ được đẩy lên cực điểm khi một lần hắn tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa mận và tường, khi đó, mận tiết lộ người cô thích là thiều, mà tường dường như đã biết rõ điều này và không hề bất ngờ hay đau buồn gì, hắn còn thành tâm mong hai người tới được với nhau.
Cảnh phim kết thúc cũng chính là cảnh tường đứng ngây ngốc, gương mặt hạnh phúc nhưng lại thấm đẫm sự đau đớn, cảm giác hối hận tới cùng cực của thiều.
…
Khi nghe được victor đích thân kể lại nội dung tóm tắt của phim, cả đám đều yên lặng lắng nghe đến mức một tiếng kim rơi cũng dễ dàng nghe thấy. tới khi kết thúc, tất cả đều rơi vào mội hồi cảm xúc riêng.
Tuyết yên nhận xét:
- bộ phim này yêu cầu thể hiện được cảm xúc ngây thơ trong sáng của lũ trẻ, vừa cho người xem thấy được một phần tuổi thơ của mình trong đó. tiếp đến là những rung động đẹp đẽ đầu đời, những âm mưu, những toan tính của lũ trẻ. nó tuy thô sơ nhưng chính sự thô sơ này thực sự khó diễn, khó lột tả được. đặc biệt là cảnh cuối cùng, lột tả được toàn bộ được diễn biến tâm lý chỉ qua biểu cảm khuôn mặt của thiều là đặc biệt khó. tôi nói đúng chứ đạo diễn victor?
- cô nói rất đúng, không ngờ một ca sĩ như cô lại có cái nhìn sắc xảo như vậy.
Victor không khỏi ngạc nhiên đánh giá lại cô gái này.
Chu văn tuệ bĩu môi:
- này ông anh đạo diễn, có điều ông không biết rồi, tuyết yên của chúng tôi chính là muốn làm một diễn viên hàng đầu đó. ca hát chỉ là một phần tài lẻ thôi, nếu không phải ngôi sao mới còn quá non,