Định mạnh gật đầu:
- ngồi đợi một chút, tôi có quà cho em.
Hắn đứng dậy rồi mở tủ sách, sau đó, chẳng cần lướt qua nhìn tên mà cứ liên tục với tay, mỗi lần với là một quyển sách được lấy ra. những thao tác này khiến người khác nhìn vào lập tức phải cảm thán về trí nhớ và sự ngăn nắp của người đàn ông này. nếu không phải hắn luôn gọn gàng, đồ đạc đều được xếp ngay ngắn, thì chỉ sợ muốn tìm 5, 10 cuốn sách cũng mất không ít thời gian.
Nhìn những quyển sách, ngoài phần gáy có nếp gập thì mọi thứ đều rất mới, khả nhi lại càng cảm thấy người này quá cẩn thận. sách chắc chắn đã đọc nhiều lần, bởi vì số nếp gấp ở gáy sách rất nhiều, vậy mà mép trang sách, màu sắc của cả bìa lẫn bên trong đều đồng nhất, không có thêm một chút bẩn, hoặc lấm lem.
Người tên đinh mạnh này chỉ sợ là mắc hội chứng sợ bẩn hay còn gọi là hội chứng sạch sẽ quá mức, đây là một căn bệnh thuộc về tâm thần, nó xảy ra khi con người ta bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Căn bệnh này, có người thì sạch không được phép có hạt bụi, có người thì tuyệt đối không ăn thứ có màu đò, có người thì không chịu được mùi thơm hoa sữa … tuy vậy, nếu để họ sống trong điều kiện phù hợp, những người này lại hoàn toàn bình thường, nhưng nếu sai lệch, họ lập tức không thể chịu được và có những hành vi sợ hãi, tiêu cực quá mức.
Dường như nhìn được những gì cô gái ngồi kia đang nghĩ, hắn lấy khoảng 10 quyển sách, có dày có mỏng, rất thích hợp cho người mới bắt đầu nắm bắt những vấn đề cơ bản của thiết kế. sau đấy, hắn đặt chồng sách xuống, ngồi vào ghế rồi nói:
- cô nghĩ tôi mắc bệnh quá sạch sẽ?
Không đợi cô trả lời, hắn tiếp tục:
- cũng chưa tới mức đó, chỉ là đối với bản thân, ít nhất trong căn phòng của mình, tôi muốn mọi thứ đều sạch sẽ, ngăn nắp, chỉ khi như thế mới dễ tập trung vào công việc của mình. và khi nhìn thấy rác rưởi khắp nơi, đồ đạc bay loạn mỗi chỗ một ít thì tôi cảm thấy khó chịu, lại phải lập tức đứng lên dọn dẹp.
Còn khi ra ngoài, đối với những người lạ mặt, tôi vẫn bình thường, chẳng qua sẽ có đánh giá xếp loại người này vào tầng lớp nào trong mắt tôi thôi. nếu là cấp dưới, tôi nhất định sẽ không cần tuyển những người như thế, còn nếu không thuộc quyền tôi có thể quản lý thì cứ xếp vào đó rồi chẳng quan tâm nữa.
Linh khả nhi nghe vậy thì thầm yên tâm, mặc dù cô cũng là người thích gọn gàng, ngăn nắp nhưng nếu đây là một bệnh thì lại là chuyện khác. làm sao có thể để mọi thứ lúc nào cũng sạch sẽ theo ý muốn được chứ? chỉ cần những thứ mình có thể tác động tới được như ý muốn là được.
Nhìn những quyển sách trên bàn xếp thành một chồng dày cao vút, cô muốn nhìn đinh mạnh cũng phải ngó đầu sang hai bên chồng sách mới nhìn thấy được. nhưng những thứ này đều là những kiến thức chuyên ngành quý giá, cô không thấy khó chịu vì phải đọc chúng, mà ngược lại, vô cùng có hứng thú.
Để ý thêm chút nữa, người này còn sắp xếp các quyển theo thứ tự cần đọc, từ trên xuống dưới, khi nào đọc xong quyển này mới nên đọc quyển tiếp. người này thực sự đã nhận lời là sẽ làm tới nơi tới chốn.
Cô thầm cảm ơn ai đó đã giúp cô có cơ hội này, cô nhận ra, chỉ cần mình chăm chỉ nhất định sẽ có ngày thành công trong công việc mà mình yêu thích bấy lâu nay mà không có cơ hội được học.
Đinh mạnh thầm gật đầu, cô gái này rất thông minh, chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra ý đồ của hắn, coi như lần này nhận lời tuyển dụng một người mới hoàn toàn cũng không sai. có lẽ chỉ có người mới, tâm huyết mới, ý tưởng mới, mới có thể cứu giúp công ty bên bờ vực này.
Sau khi được chị lễ tân tận tình giúp đỡ đóng gói những quyển sách lại rồi buộc vào đằng sau yên
Xe đạp, cô gái nhỏ với tâm trạng háo hức đạp xe thật nhanh về căn phòng ký túc xá quen thuộc của mình.
Đinh mạnh cho cô 2 tuần đề đọc hết 10 cuốn sách tới hơn 5.000 trang, nhưng điều này không khiến cô nản trí. ngược lại, nó thúc đẩy lòng hiếu chiến của cô. cứ nghĩ sau này sẽ làm được nhiều điều, biến mọi thứ trở nên lung linh, đẹp đẽ, lòng cô lại xốn xang không ngừng.
Trong lúc linh khả nhi đang chìm đắm trong niềm vui đọc sách, thì người mà cô luôn thầm cảm ơn lại đang lên kế hoạch làm sao để nhanh chóng nhất “nuốt chửng” khối kiến thức cốt lõi của mảnh lập phương này.
Mặc dù không có toàn bộ cả khối lớn, nhưng thông qua khối nhỏ, dương tuấn vũ nhận ra dường như các phần của khối lập phương đều có điểm giống nhau, ít nhất là về mặt cấu tạo. hiểu được điều này, hắn càng cảm thấy kiến thức và trình độ tư duy siêu đẳng của tộc người ngoài hành tinh
Này.
Khối lập phương được thiết kế theo kiểu một nhân- đa quả.
Chính giữa khối lập phương sẽ là một khối nhân, nơi này chưa kiến thức mầm của toàn bộ những kiến thức râu ria xung quanh, và tất nhiên, nó cũng là nơi khó hiểu nhất và muốn tiếp cận nó chắc chắn không phải việc dễ dàng gì.
Từ nhân tỏa ra bốn phương tám hướng là các kiến thức phân cấp độ thấp dần, từ trong ra ngoài. mẩu của dương tuấn vũ chỉ là một góc ngoài cùng của khối kiến thức này, ấy vậy mà hắn tốn hơn 1 tuần mới ngồi sao chép ra được, còn để học xong chỉ sợ phải cần không ít năm tháng mới xong. nếu có cả khối lập phương