Dương tuấn vũ nhăn chặt mày, hắn quờ quạng mở mắt, đầu đau như búa bổ nhưng cái chính là lồng ngực như vỡ thành ngàn mảnh.
- khụ! khụ!
Hắn ho ra một búng máu, tay trái cố chống người lên khỏi mặt đất, tay phải liên tục bóp bóp trán.
Ánh sáng từ mặt trời đang lên ló ra khỏi mặt biển khiến mọi thứ xung quanh như rõ ràng hơn. dương tuấn vũ vừa ổn định thân thể thì chợt nhớ tới gì đó, hắn vội gọi:
- triệu cơ, em còn đó chứ?
Sự lo lắng mất đi cô khiến trong lòng hắn như thắt lại. ngay trước lúc nguy hiểm nhất, dường như cô định hi sinh bản thân để cứu hắn, liệu việc mình còn sống tới giờ có phải do triệu cơ đã ... mất rồi không?
- rẹt rẹt ...
- triệu cơ?
- vânggg ... tự dưng em ... mất tín hiệu. a! anh vẫn còn sống? thật tốt quá.
Nghe thấy giọng cô trong đầu, hắn thở phào nhẹ nhõm, tâm lý nặng nề được đặt xuống cuối cùng cũng khiến hắn có thể để ý tới xung quanh.
- ừ, anh vẫn sống. thật kỳ quái, anh cũng không nhớ chút gì cả, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhỉ? ồ ... đây là đâu?
- đợi em một lát... có rồi ... nhưng mà, hình như sai sai, sao lại ở nam cực?
- nam cực? em không nhầm chứ? rõ ràng mình đang ở ngoài vùng biển đông thôi mà. chẳng lẽ trôi dạt về đây, xa vậy chắc không thể nào.
Dương tuấn vũ khom người chống tay, cố gắng để thân thể đau nhức vô cùng đứng lên, nhưng vừa mới đứng vững, hắn bước một nhịp đã lập tức vấp vào gì đó rồi ngã nhào ra.
Hương thơm tinh tế, không phải mùi nước hoa, mà là mùi tự nhiên, chỉ có điều còn lẫn lộn cả mùi máu tanh. thứ hắn đè lên thật ôn nhuyễn, mềm mại, dưới ánh sáng mặt trời ngày một rõ, đôi mắt hắn chẳng biết từ lúc nào đã trợn lên.
- sao lại là cô? ka ... katherine? này! này! tỉnh dậy đi.
Dương tuấn vũ đầu to như cái đấu “chẳng lẽ là do cô ta liều mạng cứu mình đi? từ khi nào kẻ luôn mong mình chết sớm lại có lòng tốt như vậy rồi?”
Nhưng mặc kệ, xưa nay hắn không phải người vì vài việc khó chịu, tức giận của quá khứ mà thấy người gặp nạn không cứu, chưa kể, rất có khả năng katherine biết nguyên nhân mình tới đây.
“cứu tỉnh cô ta đã”
- triệu cơ, em quét xem cô ấy có bị nội thương gì không?
- không có. chỉ là dường như cô ấy đang dần dần đóng băng bản thân lại ...
Dương tuấn vũ lúc này mới chợt nhận ra cơ thể cô rất lạnh, đây là điều mà cơ thể một người có sức mạnh cấp độ gần tới thân vương ngay cả khi bất tỉnh cũng có thể tự điều chỉnh nhiệt độ tối ưu được. vì thế, không có lý nào cô ta lại bị rét cóng như vậy.
Dương tuấn vũ không dám nghĩ nhiều, rất có thể đây là một loại bùa chú hoặc ám thuật nào đó từ tên hades chết tiệt cũng nên. nghĩ thế, hắn gấp gáp bế cô dậy, kéo sát vào lồng ngực mình, từ từ truyền tới hơi ấm và ki. dưới ánh sáng mặt trời phía xa xa hắt lên người một nam một nữ ngồi nơi đó, nữ bất tỉnh, nam che chở. mọi thứ dường như đang hòa lẫn vào khung cảnh tự nhiên.
- vết thương ở ngực anh ... thực sự đã khỏi rồi?
Nhắc mới nhớ, dương tuấn vũ giật mình nhìn xuống thì thấy đúng là vết kiếm xuyên ngực mà hades ban tặng đã không có dấu vết mà biến mất. xưa nay, dù năng lực tự hồi phục rất tốt, nhưng vết thương kinh khủng đó không tới mức nhanh như vậy đã lành lặn, vì theo lời triệu cơ nói, bọn họ mới bất tỉnh khoảng 1 ngày một đêm.
Có quá nhiều thứ nghi vấn diễn ra trong đầu hắn, việc cứu tỉnh katherine để hỏi rõ ngọn nguồn ngày càng trở nên cấp bách.
Lần này không phải triệu cơ nói, trong quá trình truyền ki cho katherine, hắn thấy rõ ràng tính chất ki của mình có sự thay đổi nào đó, ... “là gì nhỉ?” hắn nhắm mắt cảm nhận.
- là cảm nhận thời không lực!
Dương tuấn vũ giật mình không dám tin tưởng, từ khi nào mà mỗi lần dòng ki di chuyển, hắn lại cảm nhận được thêm cấu trúc không gian xung quanh ngay cả khi nhắm mắt, mặc dù khả năng cảm ứng còn rất hạn chế, chỉ ở những nơi ki chạm tới thì mới được, nhưng như thế đã khiến hắn mừng muốn phát điên.
Làm sao mà không phấn khích được khi mà nhìn cách hades như u linh di chuyển xuyên thấu không gian, chẳng khác gì tàng hình rồi tới đánh cho đối thủ một cú chí mạng, thực sự ... quá tuyệt vời.
- ồ... các huyệt đạo đã đả thông được thêm 1,2,3 ... 20 nơi rồi? còn cả 2 đường kinh chính và 1 đường kì kinh qua tâm - phế? không thể nào!
Dương tuấn vũ cảm thấy mình như đang nằm mộng giữa ban ngày, các huyệt đạo ở vòng ngoài bao phủ toàn bộ lồng ngực đã gần như hoàn thiện, nâng tổng số huyệt đạo đã đả thông của hắn lên con số 68/72 huyệt đạo cấp công tước. cảm giác ẩn ẩn đột phá càng lúc càng tới gần.
Nhưng niềm vui chẳng tày gang, khi hắn cảm