Dương tuấn vũ không để katherine có cơ hội mở lời chiếm ưu thế, hắn nói:
- các vị cũng thấy rồi đó, thực ra chúng tôi chỉ cần mua một công ty nhỏ ở nước ngoài, sau đó dùng dạng bán lại bản quyền rồi tự kinh doanh thì chằng mấy chốc cũng làm điên đảo thị trường phương tiện giao thông. nhưng vì tôi vốn rất thích bentley nên mới tìm các vị hợp tác, tôi cũng không muốn thương hiệu lâu đời này sụp đổ. 45% chính là cái giá ưu đãi nhất rồi. các vị có thể suy nghĩ trong 1 ngày. tôi sẽ quay lại vào ngày mai.
katherine cắn răng, cô thầm mắng tên này xảo quyệt, nếu cho hắn đi, ai mà biết hắn có đến công ty nào khác để chào hàng không? thậm chí tất cả cũng không có ràng buộc gì, biết đâu hắn lại mua bừa một cái xác công ty nào đó thật rồi tự sản xuất thì kế hoạch làm bá chủ thị trường xe hơi của tập đoàn sẽ tan vỡ. cô vội đứng dậy nói:
- không cần đến ngày mai, hiện tại chúng tôi sẽ cho cậu câu trả lời. cậu có thể cho chúng tôi thảo luận riêng thêm 15 phút chứ?
- được thôi, tôi cũng không muốn mất nhiều thời gian. xin phép tôi đi lấy một cốc cafe nóng.
nói xong hắn gật đầu chào mọi người rồi cùng vân tú đi ra ngoài. trên đường đi, vân tú cười khúc khích, giơ ngón tay cái với hắn:
- cậu chơi chiêu này quá tuyệt. nhìn bọn họ chắc đã thèm lắm rồi nhưng sợ cắn sẽ đau răng. ha ha. không ai có thể ăn được của cậu cái gì mà không phải trả giá.
- tất nhiên, đây là những kỹ thuật đến từ tương lai đấy, cái giá họ phải trả còn quá nhỏ. tôi cũng không chỉ dừng lại ở 45% cổ phần đâu.
- cậu lại còn có thêm cái gì à? sao cứ giấu tôi vậy?
- hì hì. đến lúc cần mới nói, như thế không phải rất kích thích sao? thực ra cũng không có cái gì
mới, chỉ là tôi đánh vào tâm lý của họ thôi. lát nữa chị sẽ rõ.
…
sau 15 phút, azgad đến mời hắn vào tiếp tục cuộc đàm phán. đến hiện tại, azgad chính thức khâm phục vị chủ tịch trẻ tuổi này. không ngờ chỉ gặp nhau có 2 lần cậu ta đã sắp làm sếp của mình.
cuộc đời đúng là không biết phải nói thế nào, hắn làm ở đây 10 năm rồi cũng cố gắng lắm mới leo đến cái chức trưởng phòng, người ta vừa đến thăm vui vẻ chút đã sắp làm sếp lớn. nhưng cũng không thể không nói người thanh niên này có trong tay thứ mà mọi ông chủ đều đỏ mắt.
dương tuấn vũ vào phòng, hắn ngồi xuống vị trí của mình lúc trước rồi cười nói:
- chỉ tịch katherine đã nghĩ xong rồi sao? tôi còn chưa uống hết cốc cafe.
nghe thấy hắn trêu đùa vậy katherine cũng không bực tức gì, thậm chí cô còn cười đáp lại, khi cô cười mọi người như có cảm giác mọi thứ đều tối lại, còn nụ cười đó đã chiếm hết ánh sáng xung quanh. đây chính là tạo hóa trời ban. cô nói:
- nếu ngài ralph chưa uống hết thì có thể cứ tiếp tục, chúng tôi sẽ đợi thêm chút.
- ồ, không cần thiết. chúng ta có thể bắt đầu.
dương tuấn vũ cười cười, lắc đầu nói.
katherine cũng không để hắn đợi, cô nói ngay:
- được sự thống nhất của hội đồng, chúng tôi quyết định trao cho anh 45% cổ phần công ty bentley, về phía anh thì chúng tôi sẽ nhận được bản thiết kế chi tiết của siêu tụ điện và động cơ điện. không vấn đề gì chứ?
- rất hợp ý tôi, nhưng bây giờ tôi lại có thêm ý kiến khác.
katherine thấy đột nhiên hắn được lợi còn muốn phần hơn, hắn nghĩ tập đoàn này dễ bị chèn ép vậy sao, giọng cô lạnh đi:
- sao vậy? có phải ngài ralph lại muốn lấy thêm chút cổ phần nữa?
dương tuấn vũ làm như không thấy thái độ của mọi người, hắn cười gật đầu nói:
- đúng vậy. à. các vị đừng nhìn tôi như kẻ tham lam như vậy chứ. nghe tôi giải thích một chút, các vị sẽ thấy hứng thú.
mọi người thầm mắng hắn “chẳng phải ngươi đúng là rất tham lam sao, lại còn giả vờ đứng đắn, nước dãi chảy ra kia kìa”, katherine cũng muốn xem tên này còn trò gì nữa, cô gật đầu ra ý hắn có thể nói tiếp.
dương tuấn vũ nói:
- 50% cổ phần, tức là tôi muốn thêm 5% nữa. ấy, bình tĩnh chút. 5% này tôi sẽ dùng doanh thu đổi lấy. trong vòng 5 năm, lợi nhuận các vị lấy 6 tôi lấy 4 phần. thế nào?
martin nói:
- không phải anh là một thành phần của công ty hay sao? vậy thì còn cần chia lợi nhuận ? không phải nó nên thuộc về tập đoàn?
- ồ. các vị có lẽ đang hiểu lầm. tôi có tập đoàn của tôi, đây đơn thuần chỉ là cùng góp vốn làm ăn. vốn của tôi là công nghệ, còn của các vị là thương hiệu. lợi nhuận nếu tôi có 45% cổ phần sẽ là 5-5, còn nếu các vị chấp nhận nhường lại 5% cổ phần thì trong 5 năm lợi nhuận sẽ là 6-4.
katherine biết ngay tên này không đơn giản, nhưng mà tình huống này họ cũng đã thảo luận rồi, cô nói:
- 5 năm lợi nhuận 7-3. chúng tôi 7 phần.
- thưa quý cô, 6-4 chính là cái giá cuối. trong 5 năm này công nghệ siêu tụ điện và động cơ sẽ được chúng tôi đảm bảo nâng cấp thêm 1 lần nữa. các vị đừng nghĩ điều này dễ dàng.
thấy hắn nói cái đồ biến thái này còn có thể nâng cấp thì đã thấy xuôi lòng rồi, katherien nhìn qua paul vincent- cha của cô. cô nhận được cái gật đầu của ông thì cũng yên tâm hơn, cô nói:
- được, vậy rất hoan nghênh sự hợp tác của thịnh thế.
mọi người vỗ tay, ai cũng cảm thấy mình đã vượt qua cái cảm giác ngột ngạt khó thở rồi.
vân tú thì đôi mắt đã sáng lên như đèn cao áp rồi, boss của cô quá bá đạo đi. xông vào trụ sở của người ta rồi đòi chia quyền làm chủ. quá ngầu đi. cô đã sùng bái anh mất rồi.
dương tuấn vũ thì không cảm thấy bất ngờ lắm, đừng nghĩ doanh thu chỉ hơn kém 1 phần mà nghĩ nó nhỏ. cứ thử tưởng tượng lãi suất thấp nhất của bentley là 60 triệu $ "1200 tỷ đồng" 1 năm, thì 1 phần của nó đã là 6 triệu $ "120 tỷ đồng" rồi.
quan trọng nhất là hắn đoán được tâm lý của họ. đa số mọi người vẫn nghĩ một chiếc xe dù có hiện đại thì thời gian bán cực thịnh cũng không quá 3 năm, huống gì là một cái động cơ và một chiếc siêu tụ điện, bán được giá tốt 5 năm đã là quá lời rồi. vì thế 5 năm đầu lợi