Dương tuấn vũ giơ tay ngăn cản vân tú định nói gì đó, hắn nhấp ngụm trà. khi justin đi gần đến cửa, ông lại nghe thấy dương tuấn vũ nói:
- nếu tôi không nghe nhầm thì tập đoàn các vị đang đối mặt với nguy cơ đóng cửa.
hai người justin nghe thấy thế thì giật mình, ông ta quay lại, chưa kịp nói gì đã nghe thấy dương tuấn vũ giải thích:
- các vị đừng nói vội. tôi không nói đùa. nếu không tin thì các vị có thể đi. tôi nghĩ rằng không lâu nữa ngài sẽ nhận được thông báo từ tập đoàn.
vừa nói dứt lời, điện thoại của justin vang lên, là cuộc gọi đường dài từ tổng công ty, ông ta khó hiểu nhìn thoáng qua dương tuấn vũ, sau đó nhấc máy, trong điện thoại là giọng của phó chủ tịch burgy vang lên:
- justin, cậu đang ở châu á đúng không? về ngay, tập đoàn có chuyện lớn rồi. chúng ta cần họp hội đồng quản trị để giải quyết.
justin giật mình, ông ta nghi ngờ hỏi:
- có chuyện lớn gì vậy?
- thôi nói với cậu ngay hay không cũng không còn quan trọng nữa, tổng giám đốc "ceo" anthony và chủ tịch "cob" edward đã bị người của cục an ninh kinh tế đến bắt đi rồi. họ nói là nghi ngờ có vụ bê bối hối lộ 50 tỷ $. chúng ta cần họp hội đồng quản trị gấp để đưa ra đối sách. nếu nó được công bố ra ngoài thì chúng ta sẽ gặp vô vàn chỉ trích. mọi cuộc làm ăn sẽ phải dừng lại để điều tra. cậu không cần đi công tác nữa, mau về trụ sở đi.
- vâng.
cúp điện thoại justin vẫn cứ nghĩ mình đang nằm mơ, ông ta quay lại nhìn thì thấy dương tuấn vũ vẫn đang nhàn nhã pha trà. “chẳng phải cậu ta còn biết thông tin từ sớm rồi sao? còn nhanh hơn là lãnh đạo nội bộ”- justin đang rất vội và lo lắng, nhưng ông ta cũng muốn biết những người này là ai, muốn gì. ông ta ra hiệu cho thư ký, cả hai cùng ngồi lại xuống bàn trà. nhưng hiện tại sự chủ động đã thay đổi, ông ta là người cần biết thông tin, còn họ lại là người quyết định. thế sự thật vô thường.
dương tuấn vũ thấy ông ta quay lại thì cũng không nói gì, hắn có rất nhiều thời gian, chỉ có hai người trước mắt là vội vàng thôi. vân tú thấy họ quay lại thì thầm kỳ quái, sau đó lại nhìn ra vẻ mặt nghi ngờ, lo lắng, và chờ đợi đấy thì đầu to bằng cái đấu. có ai nói cho tôi biết tôi là ai, đang làm gì, ở đâu không? chuyện gì xảy ra thế này?
justin ngồi xuống mãi không thấy dương tuấn vũ nói gì. ông ta sốt ruột, cuối cùng cũng phải mở lời trước:
- rốt cuộc cậu muốn gì? vì sao cậu lại điều tra công ty của chúng tôi.
dương tuấn vũ nhấp ngụm trà, hắn nói:
- thực ra tôi chỉ muốn giúp đỡ công ty, có phải các vị bây giờ đang đối mặt với bê bối hối lộ. mọi thứ trong sạch như thế nào thì tôi không biết, nhưng khi tin này được tung ra thì mọi khách hàng và ngay cả người dân của nước anh cũng sẽ trở mặt với tập đoàn thames.
tôi tin chắc ngài cũng thấy được điều đó. có lẽ cấp trên đang muốn gọi các cổ đông về họp, nhưng mọi sự đã diễn ra rồi, không thể vớt vát được gì cả. chỉ có một cách duy nhất là phá sản. tôi lại không muốn hàng nghìn công nhân xây dựng của thames chịu liên lụy mà mất việc. khi thời cơ hợp lý, tôi muốn ngỏ ý mua lại tập đoàn. không thì ít nhất cũng mua lại 50% cổ phần. khi ngài quay về cũng mở lời giúp tôi với các vị lãnh đạo.
justin trợn mắt, từ khi nào muốn hợp tác đã thành ra muốn chiếm luôn cả tập đoàn rồi:
- cậu quá tham vọng rồi. tôi không tin một tập đoàn hùng mạnh thế sẽ sụp đổ. 50 tỷ $ chúng tôi vẫn đền bù được.
- ngài đang có một sự hiểu nhầm không hề nhẹ. các vị không phải là thâm hụt 50 tỷ mà lạ mang 50 tỷ đi hối lộ. riêng tội danh này thôi đã phá hủy danh tiếng của thames, đồng thời công ty sẽ bị điều tra tình hình tài chính rất kỹ lưỡng. ngài còn dám đứng thẳng khẳng định với tôi là không còn một vụ bê bối nào khác nữa chứ? nếu lại tìm được nhược điểm, các ngài sẽ sụp đổ.
chưa kể tôi nghĩ vụ này không chỉ liên quan đến chủ tịch và tổng giám đốc của các ngài đâu. nó sẽ làm cho không ít cao tầng thames bị cuốn vào. thames sẽ như một con tàu không người lái. kẻ địch của các ngài sẽ nuốt chửng thôi. và mọi dấu tích của thames sẽ biến mất.
justin cắn răng, sau khi nghe dương tuấn vũ phân tích ông ta càng cảm thấy những điều này rất có khả năng xảy ra. nhưng.. :
- nếu chúng tôi chấp nhận nhận số tiền các người đầu tư để đổi lấy cổ phần thì cậu cũng không thể chiếm 50% được, kể cả chủ tịch hội đồng quản trị - edward của một tập đoàn khổng lồ như vậy cũng chỉ chiếm 36%. tôi nghĩ cậu cũng không thể bỏ nhiều tiền ra như vậy được. tài chính của công ty thịnh thế theo chúng tôi tìm hiểu thì không khả quan lắm.
- về việc chúng tôi có tiền hay không thì tạm thời chưa bàn tới. vì có nói với ngài thì ngài cũng không thể thay mặt hội đồng chấp nhận được đúng không? ngài chỉ cần biết có người muốn như vậy là được. còn có thể đổi được bao nhiêu phần trăm thì khi đó sẽ bàn bạc cụ thể. chỉ cần ngài chuyển thành ý giúp tôi là được.
- vậy thì đến lúc đó lại hẹn gặp hai người. tôi xin phép đi trước.
- rất mong lần gặp sau, chúng ta sẽ là đồng nghiệp.
justin cũng không phản ứng gì với câu nói đó, ông ta cùng trợ lý vội vàng đi thẳng.
khi họ đi rồi, vân tú mới nhô ra nói:
- không phải mấy cái này đội hacker cũng giúp anh lấy thông tin đấy chứ? cái gì họ cũng làm được à?
- đúng vậy, nhưng chỉ đúng một phần.
dương tuấn vũ thần bí.
- cậu thần bí cái gì. tôi cũng đã làm quen được với cậu lau đó rồi. lát nữa về