P/s: cảm ơn bạn thientannhan đã đề cử 1 nguyệt phiếu cho truyện. chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
...
khi các nhân viên đi vào văn phòng của mình thì há hốc mồm, nơi đây được thiết kế rất gọn gàng, sạch đẹp, các trang thiết bị cũng đều mới và hiện đại hàng đầu. mỗi vị trí làm việc vẫn được phân thành các ngăn, nhưng không gian mỗi ngăn đã lớn hơn trước gấp ba lần.
còn có cả một quầy bar nhỏ, nơi đây sẽ phục vụ các loại đồ uống đa dạng, nhưng trong giờ làm tất nhiên là không được dùng đồ uống có cồn.
ai cũng rất ưng ý, sau đó họ tới sát cửa sổ kính và nhìn ra xung quanh. nơi đây thu gọn lại được tất cả khu du lịch bãi cát bạc, phóng tầm nhìn ra mênh mông biển khơi. một bên sẽ nhìn thấy được dải rừng xanh bát ngát và núi cát bạc hùng vĩ.
mặt lưng của tòa nhà chính nhìn ra xa thấy được những dãy nhà san sát của khu dân cư trong thành phố. tòa nhà cao 88 tầng thì đủ biết sẽ có tầm nhìn xa như thế nào.
để phục vụ cho thú vui của nhân viên, dương tuấn vũ còn lắp đặt hệ thống mấy chục chiếc kính thiên văn, ống nhòm với các mức zoom khác nhau, đảm bảo họ có thể đứng từ tòa nhà nhìn ra được biển khơi, nhìn thấy những con thuyền xa xăm, hay là thích thú tìm những con vật trong rừng, xem những đàn hươu nai gặm cỏ nhàn nhã.
khi mọi người còn đang ngây ngẩn vui sướng thì chiếc màn hình cỡ lớn ở các tầng của công ty thịnh thế đều hiện lên hình ảnh và giọng nói của một người.
- chào các bạn, các anh các chị nhân viên yêu quý của thịnh thế. mọi người có cảm thấy thỏa mãn với nơi làm việc mới này không?
mọi người nhìn lên màn hình, thấy trong đó là một chiếc ghế được quay lưng lại, ngồi ở đó chắc chắn chính là vị chủ tịch thần bí. rất nhiều người đều ao ước được nhìn thấy con người truyền kỳ này của tập đoàn nhưng chưa có cơ hội được gặp. đây có lẽ là điểm tiếc nuối duy nhất của họ từ khi gia nhập đại gia đình thịnh thế này.
mọi người đều hô lên:
- rất rất thỏa mãn ạ.
các chị em trong công ty thì còn hô thêm:
- chủ tịch quay mặt lại cho chúng tôi được nhìn thấy ngài đi.
các anh em cũng gật đầu hưng phấn:
- đúng vậy. ngài chính là thần tượng của tất cả mọi người trong công ty đó.
dương tuấn vũ ngồi quay lưng lại, cái ghế lớn che mất cả người hắn. “tôi còn chưa muốn nổi tiếng, sau này rất khó sống bình thường a. các người phải thông cảm cho tôi.” hắn cười cười thầm nghĩ.
sau đó mở lời:
- cảm ơn mọi người đã hài lòng về những gì công ty đã đem lại, các bạn xứng đáng được nhận món quà này. nhân ngày khai trương nơi làm việc mới, cũng chính là ngày tòa nhà poseidon được cả nước và cả quốc tế biết đến, chủ tịch là tôi xin tuyên bố mọi người, bất kể vị trí nào, ai cũng sẽ nhận thêm 3 tháng lương. đồng thời công ty cũng có thêm một món quà nhỏ, đó là mô hình của tòa nhà poseidon này, các bạn có thể đến quầy lễ tân lấy.
mọi người không cần biết nhiều, được làm ở đây chính là một vinh hạnh lớn lao rồi. tuy vậy khi nghe đến ba tháng lương thì ai cũng sung sướng chảy nước mắt. vị chủ tịch này, khi công ty có bất cứ sự kiện nào cũng đều thưởng lương cho bọn họ a. một năm ngoài tiền thưởng những ngày lễ, còn có cả thưởng đột xuất như vậy cũng không ít.
ai làm việc ở đây đều vô cùng hài lòng, tiền lương một người nhân viên cấp thấp nhất cũng đủ nuôi cả gia đình rồi, thậm chí còn thừa để mua sắm đồ đạc mới. chưa kể văn hóa công ty cũng rất lịch sự, tốt đẹp. mọi người đều đối xử với nhau rất thoải mái, vui vẻ. đúng theo quan điểm của chủ tịch đã nói: “mỗi ngày đi làm là một ngày vui”.
tưởng là như vậy sẽ đánh lạc hướng được cái vụ yêu cầu lộ diện nhưng các chị em rất tỉnh táo. tuy nghe đến tiền thưởng mắt đã hơi mờ rồi, nhưng vẫn sống chết đòi nhìn thấy chủ tịch của mình.
dương tuấn vũ cười khổ, hắn nói:
- các bạn đừng sốt ruột, tôi cũng không phải là cố gắng thần bí làm gì, nhưng mà còn chưa tới lúc tôi lộ diện. đến khi nào mà thịnh thế lọt vào top những tập đoàn hùng mạnh nhất trên thế giới thì tôi tự khắc sẽ đi ra thôi. điều đó cũng phụ thuộc vào chính các bạn đó. công ty chúng ta làm ra được những kỳ tích này tôi đều vô cùng cảm ơn những nỗ lực và cố gắng của mọi người.
vì vậy, tôi rất mong mọi người cùng nhau đoàn kết, cố gắng đưa thịnh thế ra khơi, đưa việt nam lên vị trí đỉnh cao của thế giới. các bạn có dám cùng tôi thực hiện ước mơ vĩ đại này không?
- cùng cố gắng. cùng chiến đấu.
- chúng tôi thực hiện được.
mọi người đều thấy trong lồng ngực mình tràn đầy khí thế, nhiệt huyết. chủ tịch đã nói rằng họ chính là những người đưa việt nam ra trường quốc tế, mà không chỉ xuất hiện cho có, mà phải là đứng trên đỉnh cao của thế giới. sự tự hào, niềm tin vào tương lai đã làm tất cả gắn bó chặt chẽ vào công ty, vào tập đoàn. đây chính là điều dương tuấn vũ mong muốn.
cuối cùng dương tuấn vũ nói:
- hiện tại cũng đã đến giờ cơm trưa rồi phải không? tôi cũng đã yêu cầu chuỗi nhà hàng tổ chức một bữa tiệc nhỏ chào đón mọi người rồi đó. các bạn đi ăn thôi, tôi cũng đi đây, chúc mọi người ngon miệng. ừm, nhớ đánh răng sau khi ăn để tránh sâu răng nhé.
mọi người cười phá lên, vị chủ tịch này của họ không chỉ biết thương nhân viên mà còn rất gần gũi, vui vẻ và hài hước. sự thần tượng dần dần đã thành không thể công phá. họ hô lên:
- cảm ơn chủ tịch. chúc ngài ngon miệng. ừm, và nhớ đánh răng. ha ha.
dương tuấn vũ cười ha hả, sau đó giơ tay lên cao qua ghế vẫy chào mọi người.
mọi người đều sáng mắt lên, thi nhau chụp ảnh, họ đã giơ máy ảnh, điện thoại lên lâu lắm rồi, đảm bảo chỉ hở một chút ra là sẽ bị chụp lại ngay. và bàn tay lớn, làn da màu nâu đồng với cơ bắp mạnh mẽ, cùng chiếc cánh áo sơ mi trắng của dương tuấn vũ đã được mọi người ghi lại.
sau hôm đó hình nền