....
sau khi về nhà tắm giặt, xoa bóp và thả lỏng các nhóm cơ theo hướng dẫn của triệu cơ, hắn cảm thấy tinh thần rất phấn chấn, nhếch mép cười, người ngoài nhìn vào cảm giác hắn có gì đó thay đổi, có chút hấp dẫn, nam tính hơn.
ngồi xuống bàn ăn, hắn nhìn thấy món gà chiên xù mẹ lan nấu, đây là món tủ của hắn, vừa đưa đủ ra gắp thì tiếng nhắc nhở của cô nàng triệu cơ lại vang lên:
“xin chủ nhân nên thay đổi chế độ ăn uống, cần hạn chế đồ nướng- rán-chiên, nên tăng cường đồ tươi mới, dầu nên dùng những thực phẩm có acid béo không no sẽ tốt cho tim mạch, giảm nguy cơ xơ vữa động mạch, còn acid béo no như mỡ động vật, sẽ gây tác hại xấu.
trong bữa cơm này của ngài có các chất xấu trong: da gà, nội tạng lợn "nhiều cholesterol gây xơ vữa động mạch", món rau muống xào có chứa hàm lượng muối cao gấp đôi tiêu chuẩn cho phép "gây tăng huyết áp",... xin ngài lựa chọn món bắp cải luộc, thịt chân giò luộc, cơm trắng... ừm. dù còn kém tiêu chuẩn thực phẩm ngon khá xa nhưng cũng tạm thời bổ sung đủ năng lượng, dù chất dinh dưỡng còn chưa hợp lý.”
lại một tràng tụng kinh vang lên làm mặt dương tuấn vũ đầy vạch đen.
mai tuyết yên thấy anh mình giơ đũa lên định gắp cái đùi gà rán chiên xù, món mà anh trai rất thích ăn, rồi đột nhiên thu đũa lại, đã vậy mặt lại còn có vẻ tức giận. cô thấy lạ bèn hỏi thử: “sao vậy anh, không phải anh rất thích đùi gà rán mẹ làm à? anh ăn đi chứ.”
“ừ, hay là hôm nay mẹ làm không hợp khẩu vị của con.?”
“không phải đâu mẹ, mai mai, con chợt nhận ra đồ chiên rán không được tốt cho sức khỏe lắm. đặc biệt là với tuổi của bố mẹ. nên hạn chế ăn một chút.”
dương tuấn vũ mặc dù có chút tức giận, nhưng không thể nói rằng triệu cơ cố tình làm mình khó chịu, cô ấy cũng chỉ muốn tốt cho mình thôi. có lẽ cần phải thay đổi lối ăn uống của mình và cả nhà mới được. các cụ đã có câu “bệnh từ mồm vào. tai họa từ mồm mà ra.” rất là chính xác. không thể ăn uống bừa bãi, nói năng linh tinh được. hắn quyết tâm thay đổi.
“mẹ à. con vừa mượn thằng chu mập tờ tạp trí sức khỏe, người ta có nói muốn khỏe mạnh cần có chế độ ăn hợp lý, con thấy rất hay. nên con đã ghi lại một chút kiến thức có ích lại rồi. lát nữa con đưa cho mẹ nhé. sau này con cũng sẽ phụ mẹ nấu cơm. cũng phải tập luyện một chút, sau này cần sống tự lập lúc xa nhà mà không biết nấu nướng gì thì không ổn.”
“ừ. tuấn vũ nhà ta lớn rồi, biết suy nghĩ sức khỏe cho mọi người là tốt, con muốn học thì cứ hỏi mẹ. thôi ăn cơm đi kẻo nguội hết đồ ăn rồi.” “vâng”
“ê. triệu cơ, cho tôi ăn nốt một lần này thôi.”- hắn năn nỉ, dù biết có hại cho sức khỏe nhưng vẫn phải ăn hết, vì nếu hắn không ăn, với tính cách tiết kiệm của cha mẹ thì họ lại ăn những đồ không tốt ấy. cha mẹ tuổi đã cao rồi, dùng đồ có hại sẽ ảnh hưởng rất nghiêm trọng. mình còn trẻ, có lẽ ăn nốt lần cuối cũng không đến mức nguy hiểm ngay được. coi như nói lời vĩnh biệt với món gà chiên thân yêu rồi. huhu..
“thực ra cũng không đến nỗi vĩnh viễn không được ăn, nhưng ăn những đồ có hại này muốn cơ thể đào thải được hoàn toàn thì cần phải có chế độ ăn nghiêm ngặt và tập luyện những bài tập đặc thù. nhưng nếu biết mà