P/s: rất cảm ơn bác quangloc8388 tặng 5,000 đậu cho truyện. cảm ơn bác luôn nhiệt tình ủng hộ mình.
...
dương tuấn vũ thấy tên phúc vinh này mặt mày ủ rũ tự trách thì vỗ vai:
- chuyện đâu sẽ có đó, mày cứ ủ rũ thế này thì cô ấy sẽ quay lại à? đàn ông con trai phải mạnh mẽ lên, phải tìm cách mà cướp lại đình lan của mày chứ.
hạ phá quân cũng đồng tình:
- đúng vậy, đã là anh em thì có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. ủ rũ cái rắm, bây giờ mày phải tỉnh táo lên.
nghe mọi người khuyên nhủ thì chu phúc vinh cắn răng, đôi mắt kiên định, hắn nhìn mọi người cảm ơn:
- cảm ơn mọi người. tớ nhất định sẽ giành lại được đình đình.
nói xong hắn lại bế tắc, mặt thộn ra:
- nhưng giành lại bằng cách nào?
mọi người cười ha hả, dương tuấn vũ lắc đầu cười nói:
- cái này thì anh chị em cần phải nghĩ cách thêm. nếu mọi người giúp mày giải quyết được vụ này thì sao?
- thì có bán thân tao cũng báo đáp.
tôn sách phũ:
- cút. ai thèm cái đứa đầu óc bã đậu như mày.
mặt phúc vinh nghệt ra, sau đó tất cả lại cười vui vẻ.
dương tuấn vũ nói:
- bao ăn cơm một tuần.
- tưởng gì, tao bao ăn cơm chúng mày bốn năm học luôn.
hạ phá quân thở dài lắc đầu:
- chỉ sợ mày không nuôi nổi một mình tao đâu.
mọi người lại được một trận cười.
dương tuấn vũ giải vây:
- được rồi, bây giờ ngồi đây cũng không nghĩ ra được cách đâu. trước hết phải nhờ hội chị em lân la làm quen rồi tìm hiểu, khai thông tư tưởng từ phía đình lan.
- ok, không vấn đề, cứ giao cho tụi tui.
phương thảo vỗ vỗ ngực nói.
hạ phá quân thấy thế thầm nuốt nước bọt.
dương tuấn vũ cũng nhận ra nhưng không dám, mai tuyết yên đang nheo mắt nhìn hắn kia kìa. hắn nói tiếp:
- còn mấy anh em mình thì chia nhau ra tìm cách thu thập thông tin về cái vụ nitrat này. nếu là trò bẩn của lý gia đông thì chắc chắn sẽ có manh mối thôi.
hạ phá quân vỗ ngực:
- để tao đi theo hắn đến những chỗ vui chơi, biết đâu rượu vào lời ra lại thu được chút tin tức gì đó.
tôn sách cũng nhận lời:
- được. còn tao sẽ tra thông tin trên mạng rồi phân tích lại manh mối.
dương tuấn vũ nói:
- thế thì tao cũng sẽ đi nghe ngóng của hạ phá quân, tao cũng biết chút ít võ vẽ với cả theo dõi.
mai tuyết yên cười như không cười nói:
- tốt nhất anh chỉ nên đi làm nhiệm vụ, đừng có mà đi chơi bời trai gái linh tinh đó, cẩn thận em mách chị vân tú.
hạ phá quân cười lớn:
- oa, thì ra là phi công. vãi nhái. khá lắm thằng bạn. ha ha.
mấy cô bạn kia thì hơi tiếc nuối chút, nhưng sau đó cũng nhanh chóng ném qua sau đầu. dù sao ở đây cũng có tên công tử hạ gia này vừa đẹp trai lãng tử, lại có tiền.
dương tuấn vũ gãi gãi đầu, hắn chỉ đành cười trừ.
…
sau khi mọi người thống nhất xong thì cũng tản ra, ai về nhà nấy.
dù sao cũng chưa phải đi học nên dương tuấn vũ và hạ phá quân đều thống nhất tối nay xuất phát. theo thông tin từ đám bạn của công tử hạ gia thì tám giờ tối nay sẽ có cuộc đua xe lúc 10 giờ tối ở khu uyển vân gia trang. đây là nơi tụ tập của đám công tử ở kinh đô. cũng là nơi mà hạ phá quân thường xuyên đến.
dương tuấn vũ hai kiếp người còn chưa được đi chơi ở mấy cái chỗ này bao giờ , hắn cũng muốn biết đám công tử ca này đốt tiền như thế nào, vì thế nên mọi chuyện hắn mặc cho phá quân chủ trì.
…
đến 9 giờ tối, hai thanh niên cùng nhau đi tới uyển vân gia trang. vừa đi hạ phá quân vừa nói:
- trước khi đến tôi sẽ nói với anh một chút, uyển vân gia trang chính là thuộc sở hữu của nhà họ hạ.
- vậy đây là sân chơi của riêng cậu rồi.
- dù là của họ hạ nhưng nó lại là tài sản riêng của chị họ tôi.
- ồ. lão gia chủ cho cô ấy sao?
- không, đều là một tay chị ấy gây dựng. ở cái gia tộc này tôi chỉ qua lại với mỗi chị ấy thôi, còn
mấy kẻ khác suốt ngày chỉ biết đến tiền thì có mời tôi cũng chẳng đến.
- ồ. có vẻ cô chị này của cậu đối xử với cậu không tồi.
- đâu chỉ không tồi. chị ấy cưng chiều tôi nhất trong nhà, còn hơn cả ba mẹ tôi. dù bận trăm công nghìn việc nhưng chưa bao giờ quên sinh nhật tôi, trong khi ba mẹ thì lúc nào cũng quên béng.
đã nói thì cũng không giấu người anh em, cô chị họ này của tôi chính là một nữ cường nhân số một của cái đất kinh thành này.
- ghê gớm vậy?
hạ phá quân ưỡn ngực tự hào:
- tất nhiên rồi. nếu nói về tài sản của chị ấy thì chắc đã chiếm hơn nửa hạ gia rồi. chính vì thế biết bao nhiêu kẻ thèm khát tiền bạc lẫn sắc đẹp của chị ấy, nếu xếp hàng chắc trải dài cả cái hà đô này cũng không hết.
- tức là bà cô ế rồi.
- chậc chậc. cậu lái máy bay mà vẫn còn non thế sao? phụ nữ như chị tôi đâu có cần đàn ông kém cỏi, những tên công tử quần áo lụa là kia cho đi theo xách dép cũng không xứng. còn những tên thông minh tài giỏi thì lại không dám yêu người phụ nữ quá thông minh, chúng sợ lấy về sẽ bị vợ dắt mũi. mà mấy cái kẻ đấy toàn là mấy tên nham hiểm, ngoài mặt thì cười nhưng luôn đâm lén sau lưng. loại ấy dù chị ấy có chấp nhận tôi cũng phản đối.
- cậu mà cũng có quyền phản đối à? chị cậu thích yêu ai liên quan gì đến cậu?
- sao lại không liên quan. tôi chính là người mà chị ấy quý nhất. đàn ông trong gia tộc trừ ông nội ra thì tất cả cô ấy không để vào mắt. vì vậy chỉ có hai người có thể ảnh hưởng đến quyết định của chị là ông nội và tôi.
- ồ. quá mạnh mẽ đi.
- đúng thế. uyển vân gia trang chỉ là một trong những sản nghiệp của chị ở hà đô này thôi. cũng chính là vì của chị ấy nên tôi mới hay đến đây chơi, mà không chỉ mình tôi, sức hấp dẫn của uyển vân gia trang không bỏ qua bất cứ kẻ nào. chờ lát nữa cậu cứ đến là biết ngay.
- cậu nói làm tôi rất háo hức đấy.
- hì hì. yên tâm, sẽ không làm người anh em thất vọng đâu.
từ trường đại