Dương tuấn vũ cũng chẳng hy vọng mập mạp tìm được chứng cứ về vụ chơi xấu ở lễ kỷ niệm cả, vì có gì thì bọn nó cũng nói miệng với nhau thôi, ai bắt chúng nó ghi tên đóng dấu được. chủ yếu là để khẳng định bọn chúng có qua lại với nhau và cùng sắp xếp những chuyện bẩn thỉu đấy. nhưng nhận được một thông tin có ích ngoài ý muốn.
“được rồi, chúng mày đã muốn chơi thì tao chơi cùng chúng mày. đã vậy, hôm đấy cứ ngồi ngoài trời rét mà đợi.”- hắn cười lạnh.
mấy hôm này hắn đã tập luyện theo kế hoạch của triệu cơ, dù sau mỗi bài tập hắn như chết đi sống lại thì cũng vẫn kiên trì hoàn thành được mục tiêu. đồng thời hắn cũng thấy tác hại của cái cơ thể yếu đuối này rồi.
đã được gần một tháng trọng sinh rồi, hiện giờ hắn cao 1m65, nặng 50 kg. cũng đã đỡ gầy rồi. thể lực cũng đã tiến bộ rõ ràng. cấp độ thở số 1 cũng đã quen thuộc. cơ thể luôn cảm thấy tràn đầy năng lượng. làn da rám nắng màu nâu khỏe khoắn, cơ bắp cũng có đã có hình, tóc vừa nhờ bố cắt kiểu undercut, nhìn anh tuấn tiêu sái hơn hẳn. kiểu undercut này phải đến những năm 2015-2016 mới thịnh hành. “ta cũng có xu hướng thời trang vượt thời đại chứ chẳng đùa.” hắn rất đắc ý.
hôm nay diện kiểu tóc mới tới trường, các bạn nữ nhìn hắn mắt cũng long lanh hơn, bọn con trai thì xúm lại hỏi xem cắt tóc ở chỗ nào. hắn đều trả lời trung thực: “cha tao cắt. đẹp không?” rồi hắn lại cười ha hả, rất đắc ý.
“cuối tuần tao cũng phải đến nhà mày nhờ bác giang tấn cắt tóc cho mới được.”
“ok. bọn mày cứ tập hợp lại cùng đi. để cha tao cắt luôn một thể. nhớ mang tiền đi cắt tóc 25.000 một người.”
“ok. 25.000 quá rẻ. tao cắt tóc tiệm hưng sẹo ở cổng trường, lúc nào hắn cũng lấy 40.000 mà cắt chả ra đâu với đâu.”
chả biết từ lúc nào tên đổng quán hóng hớt được thông tin dương tuấn vũ có tóc mới rất đẹp, hắn mặt lạnh đi đến vừa lúc dương tuấn vũ nói 25.000 một người . hắn cười khinh bỉ: “nghèo đến điên rồi, có 25.000 mà cũng đòi của mọi người. có mỗi kiểu tóc hơi lạ một chút mà cũng làm như mình thành ngôi sao vậy. đồ nhà quê.”
mọi người thấy đổng quán đến thì hơi tránh ra. tên này đẹp trai có tiếng, nhưng chơi xấu cũng có tiếng không kém. ai cũng không muốn tự dưng lại bị lôi vào chuyện tranh cãi này.
“không muốn cắt thì thôi, tao không ép ai đi cả. còn tiền thì ai chẳng cần. 25.000 cũng là tiền. nhà tao nghèo thật, nhưng cũng chả đi xin của mày xu nào. con ruồi từ đâu bay qua đây vo ve ngứa tai nghê.”- dương tuấn vũ gãi gãi tai.
“phì”. mọi người phì cười, có mấy đứa nhịn cười mặt cũng đỏ lên, nhưng không có gan cười thành tiếng. còn đổng quán mặt đã đen lại rồi, hắn hừ lạnh: “mày bảo ai là ruồi, được rồi, mày nhớ hôm nay những lời mày nói đấy.”
mọi người quăng cho dương tuấn vũ mấy ánh mắt lo lắng, khuyên nhủ hắn đừng nên trêu trọc đổng quán, hắn chỉ ậm ừ trả lời đối phó. “đùa à, nó đã đến tận nơi chửi mình mà không nói lại thì đúng là không phải nam nhân rồi.”
“có cần tớ đi nói lại với hắn mấy câu không?”- diệp minh châu hỏi.
dương tuấn vũ lắc đầu: “không cần đâu bà cô nhỏ, cậu mà đi