Hà linh uống nốt ngụm cà phê cuối cùng, cô nói:
- đấy chỉ là một phần nhỏ thôi chị cũng quen rồi, mới ngày đầu đi làm cũng thấy sốc lắm, nhưng nhìn mãi nghe mãi cũng trơ. việc tạo áp lực bắt ca sĩ, diễn viên trẻ đẹp đi tiếp mấy tay quản lý, nhà làm phim để xin được vai diễn là chuyện xảy ra như cơm bữa.
nếu em không làm thì họ sẽ tìm cách gây áp lực để em chẳng được nơi nào nhận. không có phim để quay, em sẽ chẳng bao giờ được khán giả biết đến, mơ ước làm minh tinh cũng tan biến thành mây khói.
ngoài ra việc phải đi uống rượu tiếp khách là chuyện luật bất thành văn rồi, nếu em có người chống lưng thì không sao. nếu không có thì mấy tên đấy sẽ được nước lấn tới.
đời minh tinh ngắn ngủi chỉ có mấy năm trẻ đẹp thôi, sau này chỉ còn lại những người thật sự giỏi, hoặc có các mối quan hệ lớn mới được diễn vai chính trên sóng truyền hình trong những bộ phim hot. vì thế đa số các cô gái trẻ với suy nghĩ mộng mơ, khi biết được những sự thật bẩn thỉu này sẽ sốc, nhưng để mạnh mẽ từ bỏ được ước mơ làm người nổi tiếng thì chẳng có mấy ai dám.
còn một cái hệ lụy nữa đấy là việc lấy chồng của minh tinh đều muôn vàn gian truân. người đàn ông nào có thể chấp nhận quá khứ của người phụ nữ của mình? nói thì dễ nhưng đàn ông là loài động vật ích kỷ, 10 tên thì có đến 8 tên suốt ngày lăng nhăng, chơi bời nhưng luôn muốn vợ mình còn trinh. nếu trong ngày tân hôn mà thấy vợ mất thì coi như sau này tình cảm gia đình chẳng thể ấm êm.
tất nhiên vẫn có 1-2 người ngoại lệ nhưng để tìm được người sẵn sàng chấp nhận quá khứ đen tối là rất khó.
vì vậy đa số các nữ ngôi sao chỉ lấy nam diễn viên, cùng ngành cùng nghề sẽ hiểu cho nhau, nhưng trớ trêu thay, càng hiểu thì lại càng khinh thường, nghi ngờ lẫn nhau. chẳng thế mà nếu em chịu khó đọc báo thì dăm bữa nửa tháng lại có đôi này đôi kia mâu thuẫn, xích mích, chia tay. ài, mệt mỏi lắm. nên bây giờ em còn chưa vào showbiz, lấy tư cách là người từng trải, chị khuyên em
không nên theo cái nghề bạc phận này.
mai tuyết yên không cần nghĩ nhiều, cô lắc đầu cười:
- cảm ơn lời khuyên của chị nhưng sự nghiệp diễn xuất đã là mơ ước của em. những thứ chị nói ít nhiều em cũng hiểu. cha mẹ và anh trai em đã khuyên em nhiều lắm nhưng vẫn đành chấp nhận cho em thực hiện ước mơ này.
ngày trước em đã là một cô bé bị liệt cả hai chân suốt 8 năm, chỉ mới 3 năm nay, sau một cuộc đại phẫu, đôi chân này của em mới hoạt động lại bình thường. ngay cả khi em không thể đi lại, quãng thời gian đó em vẫn luôn cố gắng học diễn xuất biểu cảm khuôn mặt, giọng nói, cử chỉ tay nên giờ em không thể vì gặp một khó khăn mới mà lại từ bỏ được.
hà linh nghe thấy vậy thì hơi giật mình, cô không ngờ một người con gái xinh đẹp, lối diễn xuất xuất sắc như vậy lại có một quãng thời gian quá khứ tối tăm như vậy. thảo nào mà nãy giờ nói chuyện cô ấy đều cứ cách một quãng thời gian ngắn lại thay đổi tư thế ngồi thì ra là để cho chân thư giãn. mọi người đều có khó khăn riêng a.
nhìn vào đôi mắt đen lấp lánh, trong veo ấy, cô hạ quyết tâm:
- nếu em không chê chị vô dụng thì quãng thời gian đầu tiên này em để chị làm người đại diện của em đi. chúng ta sẽ không cần ký hợp đồng, bất cứ khi nào em cảm thấy không cần chị, hay chị làm việc gì mà em không vừa ý thì em có thể chọn người đại diện khác.
còn tiền lương thì em yên tâm, em mới đi học chưa có tiền nên chúng ta cứ lập nghiệp từ hai bàn tay trắng đi. nhìn cô nhóc nhiều nhiệt huyết như em làm chị cũng cảm thấy mình phải trẻ trung năng động thêm một chút. nếu em đồng ý chị sẽ điên với em một lần.
mai tuyết yên nghe thấy những lời chân thành ấy, và qua câu chuyện vừa rồi, cô nhận ra người này rất hợp gu với mình.
nói không quá nhưng một diễn viên mới vào nghề có thành công hay không 80% phụ thuộc vào người quản lý của họ.
vì sao lại nói vậy? bởi vì người quản lý sẽ trực tiếp tìm hiểu, liên hệ với các đối tác, đoàn làm phim, nhà kịch bản để tìm được vai diễn phù hợp cho diễn viên của mình. yêu cầu của diễn viên chỉ là làm sao diễn xuất thật tốt là được còn mọi chuyện lớn nhỏ khác đã có người quản lý lo.
chính vì vậy, nếu một nhà quản lý nhiều kinh nghiệm và có mối quan hệ rộng thì họ sẽ nhanh chóng chọn lựa được những bước đi phù hợp nhất cho diễn viên, từ đó diễn viên có bệ phóng sẽ bay cao bay xa. còn ngược lại, nếu nhà quản lý trình độ kém, thậm chí là do bên trên phân công mà họ cảm thấy diễn viên không vừa mắt thì diễn viên đó xác định cả đời chỉ đóng vai phụ, có khi
vai phụ cũng chẳng thấy.
hà linh nói xong thì mới nhận ra hiện tại mình chẳng có công ty nào thuê, lại đang thuộc diện phong tỏa của tên lê hoàn thì làm sao mà cô gái này đồng ý được? cô vỗ trán, đang định xin lỗi thì nghe thấy một giọng nói êm dịu, trong trẻo nhưng lại đầy quyết tâm nói với cô:
- hì. em rất hi vọng nhận được sự dạy dỗ của chị. khi nãy xin lỗi em chưa giới thiệu, em tên mai tuyết yên. mong chị hà linh sẽ cố gắng đi cùng em quãng đường khó khăn đầu tiên này. không biết tới bao giờ em sẽ nhận được công việc đầu tiên ạ?
hà linh mạnh mẽ là thế nhưng khi nghe được lời nói của cô gái này cũng giật mình hoảng hốt:
- chị vẫn chưa hiểu vì sao em chọn một người vô gia cư như chị?
- hì. bởi vì chị đã tin tưởng nói những bí mật đó cho em.
- chẳng phải như thế càng thể hiện chị không biết giữ mồm giữ miệng hay sao?
- thế thì chị cứ nói thoải mái đi, em sẽ không trách chị.
- ài, ý chị không phải là vậy. ý chị là giờ chị hai bàn tay trắng sao có thể vỗ ngực nhận lời dẫn dắt
em. chuyện khi nãy chỉ là chị bị máu dồn lên não mà nói hùng hùng hổ hổ như vậy thôi.
- nguyễn hà linh!
- ừm?
hà linh ngẩn ra trả lời theo vô thức.
mai tuyết yên nghiêm mặt nói:
- chị phải là người đại diện của em.
- ừm? hả? chị...
- không chị chị em em gì hết. chị mau lấy hợp đồng ra đây em sẽ ký.
- nhưng...
- được rồi để em tự làm. khi nãy chị nói muốn ký với em nên chắc chắn phải có một bản hợp đồng trong cặp.
mai tuyết yên đứng dậy với cái kẹp tài liệu dưới con mắt ngỡ ngàng của cô, sau đấy cô cứ đơ ra nhìn cô gái xinh đẹp này viết viết rồi ký tên vào đấy, rồi chẳng biết thế nào cô cũng ký vào đó, tới khi mai tuyết yên gọi thêm hai cốc trà tranh cô mới tỉnh ra:
- em làm cái gì vậy? em điên rồi.
- thì chẳng phải khi nãy chị bảo sẽ điên một lần cùng em sao? hì. tuy hơi ngược đời một chút
nhưng bây giờ tờ giấy này tạm thời em sẽ giữ. công việc của chị là lên kế hoạch cho em, ừm, công ty thì ... lập lấy một cái đi, em có một chút tiền tiết kiệm. mới đầu cứ mở một văn phòng nhỏ, sau đấy chúng ta sẽ biến nó thành một đế chế giải trí điện ảnh lớn nhất việt nam, rồi lớn nhất cả thế giới luôn.
-