P/s: cảm ơn bạn lethieuthien191095@ đã tặng 15,000 đậu và đề cử 1 nguyệt phiếu cho truyện nhé.
...
- đùng! đùng! đùng! …
- hộc … hộc …
- flora, cô mau rời đi hội họp với nhóm doris rồi lập tức rời khỏi đây! tôi sẽ ở lại cản đường bọn chúng.
raymond thở hắt mấy hơi, đẩy flora lùi về sau.
nhìn raymond cả người không còn mấy chỗ lành lặn, toàn thân máu đã thấm đỏ quần áo, đang cường ngạnh chống lại đám người đeo mặt nạ phía trước, flora nhíu mày nói:
- cậu nghĩ tôi là kẻ sợ chết sao? nhóm doris bên đó tình hình vẫn không quá xấu, tôi ở lại trợ chiến, hai chúng ta nhất định rời đi được.
raymond lạnh lùng:
- cô không coi tôi là đội trưởng nữa sao?
flora nắm chặt tay, không trả lời:
- chúng ta đã là đồng đội bao nhiêu năm rồi, tôi không thể để cậu một mình ở lại chịu chết được. flora tôi tuy là nữ nhân nhưng không phải kẻ hèn nhát. ít nhất có tôi đây, nếu thắng bọn chúng cũng là thắng thảm.
flora khuôn mặt tái nhợt, cả người vết thương cũng không kém raymond. cô hiện tại không dám sử dụng ki để hồi phục, mà toàn bộ chuyển sang công kích. cô đã định sẵn đồng quy vu tận với lũ sát thủ này rồi.
raymond còn chưa kịp nói gì, tên thủ lĩnh đội mũ trùm đầu hình đầu quỷ, sừng dê, trên ngực có biểu tượng ngũ tinh "ngôi sao 5 cánh" đảo ngược, đã cười sằng sặc:
- raymond, flora, bọn mày cứ yên tâm chết ở chỗ này, xác chúng mày cũng sẽ được mang tới tế đàn cho lũ tiểu quỷ ăn. ha ha. còn mấy đứa doris, stranger và alethea nữa chứ. tất cả chúng nó cũng sẽ sớm được đoàn tụ dưới địa ngục với bọn mày thôi, đừng sốt ruột. ha ha.
- phi.
flora phỉ nhổ chửi:
- lũ khốn chỉ giỏi đánh lén. bọn cặn bã.
- cảm ơn lời khen. ha ha. các ngươi. lên! bắt chúng nó lại. con đàn bà kia tốt nhất nên bắt sống để nuôi bọn dục quỷ. hắc hắc.
nghe giọng điệu đáng khinh, flora tức muốn bùng nổ, nhưng cô biết, hiện tại mình đang ở thế yếu, không thể để mắc mưu được.
đối diện với hai người bọn họ chính là 20 tên tội đồ của tổ chức thánh quỷ satan.
so với sức mạnh ngày trước, hai người họ đã có tiến bộ rất nhiều, tuy vậy đối thủ cũng không dậm chân tại chỗ. 20 tên này tuy mới chỉ cấp độ hầu tước nhưng bọn chúng không biết đau đớn là gì, cắt tay cắt chân vẫn điên cuồng tiến tới. chỉ khi cắt đầu bọn chúng mới dừng lại, đây chẳng khác gì lũ xác sống.
bọn cao tầng dị giáo này rèn luyện đội quân của mình bằng cách mỗi ngày dùng dao cắt lên da thịt của chúng, tháng qua tháng, năm qua năm, cứ như vậy cho tới khi bọn chúng quá quen thuộc với cảm giác da thịt rách nát thì mới coi như tốt nghiệp. đây chính là hình thức rèn quân vô cùng độc
ác.
tuy vậy, không thể không nói đội quân như vậy đặc biệt nguy hiểm, bọn chúng không ngần ngại mất đi một vài bộ phận chỉ để đổi lấy một nhát chém lên người địch thủ. một tên thì không thành vấn đề, nhưng nhiều tên điên như vậy thực sự rất khó đối phó.
raymond và flora chính là đang rơi vào tình trạng rất nguy hiểm. bọn họ đã thành công tiêu diệt một nửa số quân của chúng rồi nhưng đồng thời thể lực cũng suy giảm cực lớn, đừng nói đối mặt với hơn 20 kẻ khát máu đang điên cuồng, chỉ đối phó với 10 tên lúc này họ cũng khó có thể giành được phần thắng.
raymond là kẻ đầu óc thông minh, hắn tất nhiên hiểu được cơ may thắng trong trận chiến này là con số 0. nhưng flora nhất quyết không rời đi hắn cũng không thể làm gì khác hơn, trong lòng thầm thở dài “chẳng lẽ hôm nay thực sự phải chết ở đây?”
lúc hắn đang quẫn bách dùng đòn tự sát để mở con đường máu cho flora rời đi thì bỗng nhiên hai chân hai tay cực nhanh bị trói chặt khiến hắn không thể nhúc nhích. hắn trợn mắt nhìn về phía đồng đội:
- cô làm gì thế? mau buông tôi ra.
flora gương mặt không còn huyết sắc, nhưng bám lên đó lại là một màu đỏ thẫm của máu địch nhân lần máu từ người cô chảy ra, nhìn vừa ma mị, vừa quỷ dị. tuy vậy, thứ hắn quan tâm hiện giờ không phải vẻ ngoài của cô mà là hành động bất ngờ này, biết cô sắp làm điều hắn cũng muốn làm, nhưng không ngờ flora lại nhanh tay hơn một bước.
flora cười nụ cười nhẹ nhàng, nhìn vào đó hắn cảm nhận được cô như đã không còn luyến tiếc gì trên thế gian này vậy, giọng nói dễ nghe vang lên:
- raymond. anh là bộ não của nhóm, the night không thể thiếu anh chỉ huy được. tôi thì khác, sức mạnh của tôi mọi người có thể tìm được người khác thay thế. sau khi thoát khỏi đây nhất định không được liều mạng quay trở lại. đừng làm sự hi sinh của tôi trở nên vô nghĩa.
- đừngggg !
raymond gào lên thảm thiết, hắn trừng tới mức mắt cũng nứt ra, thay vì nước mắt lại là huyết lệ, nhưng điều đấy vẫn không khiến động tác của flora chậm lại.
cô nhanh chóng cắn nát ngón tay cái để huy động chút máu ít ỏi còn lại trong người. quét máu thành vòng tròn trước trán, hai tay cô cực nhanh kết một loại ấn ký kỳ dị, ánh sáng màu xanh từ trán cô tỏa ra mềm dịu với đồng đội nhưng lại thiêu đốt sinh mệnh kẻ địch xung quanh khiến những kẻ đao kiếm cắt qua thân thể cũng phải gào lên thảm thiết, bọn chúng chỉ còn cách lùi lại nhưng vẫn duy trì vòng tròn bao bọc lấy hai người ở bên trong.
khóe miệng flora chảy xuống một dòng máu, cả người đau đớn nhưng cô vẫn liên tục nói ra một loạt âm thanh cổ ngữ đặc biệt nào đó mà người ngoài nghe không hiểu.
raymond toàn thân khí huyết sôi trào nhưng bị đám rễ cây lớn cuốn chặt không cách nào nhúc nhích được, hắn chỉ biết trơ mắt nhìn đồng đội của mình đang dùng sinh mệnh thiêu đốt để huyết tế triệu hồi một chiêu thức cực mạnh, chỉ cần nhìn mái tóc nâu đen của cô dần dần chuyển sang màu trắng là biết chiêu này phải đánh đổi rất lớn, bình thường khỏe mạnh dùng cũng vô cùng có hại, huống chi tình trạng bây giờ của flora chính là rất suy kiệt rồi.
raymond tâm như chết lặng, hắn thẫn thờ nói:
- cô còn điều gì