Nhưng vào thời điểm hiện tại, đây chính là cách duy nhất để hắn và iris có thể an toàn rời khỏi đây. quãng đường từ đây cho tới nơi đỗ tàu của hắn còn cách xa lắm, đừng quên, để tới được chỗ này hắn đã liên tục di chuyển suốt gần 6 ngày.
- được. lập tức tiến hành.
- vâng. quá trình sẽ đếm ngược trong 10 giây. bắt đầu đếm ngược… 10 … 9 … 3… 2… 1. kích hoạt bể năng lượng dự trữ. tín hiệu đã xóa. thời gian còn duy trì được trong 167 giờ 28 phút 16 giây … 15 giây
…
lòng dương tuấn vũ trầm xuống, nguồn năng lượng tuy chỉ còn 20% nhưng nó đủ để hắn vượt qua nhiều lần nguy hiểm trong mấy năm tới cũng không thành vấn đề, nhưng để liên tục duy trì thứ này, nó có còn lại chưa đầy bảy ngày. cũng may, thời gian này vừa đủ để hai người bọn họ có thể rời khỏi đây.
dương tuấn vũ biết mình không thể làm gì khác, hắn lập tức tăng thêm một phần tốc độ lên cực hạn, sau đấy nhanh chóng di chuyển theo quỹ tích phức tạp, rồi sau hơn 1 giờ, hắn mới thẳng tiến tới con thuyền.
dưới sự hỗ trợ của triệu cơ cũng như sự tập trung cao độ từ bản thân, hai người bọn họ thành công di chuyển êm đẹp suốt mấy ngày sau.
nhưng, đúng vậy, mọi thứ thật khó nói trước. khi thời gian chỉ còn một ngày đường, thì bất ngờ có một cuộc chiến ác liệt phía trước. theo lẽ thường, hắn sẽ chủ động tránh đi, nhưng khi triệu cơ thông báo đây là tổ đội của quân đoàn tối mật thì hắn đành phải dừng lại, tiến về phía đó.
nằm trên lưng hắn, iris đã ngày càng mệt mỏi, nhưng việc hắn tiến tới gần hướng phát ra nhiều âm thanh chém giết cô cũng không hề tỏ ra thắc mắc hay vội vàng. anh làm vậy, chắc chắn là có lý do của mình. chỉ có điều, với tình hình nguy hiểm của bọn họ bây giờ, thứ để anh chậm trễ lộ trình chắc chắn là thứ rất quan trọng, cô không khỏi tò mò về nhân vật này.
dưới chút ánh đèn nhỏ bé trong màn đêm như kéo dài vô tận, cả đám người điên cuồng lao vào chém giết nhau.
dương tuấn vũ cõng iris nhẹ nhàng nấp sau một tảng đá lớn, flora chỉ nhìn thấy lờ mờ không ít bóng người, nhận ra huy hiệu trên người họ, cô lập tức biết vì sao anh dừng lại. đồng thời trong lòng không khỏi thầm kêu kỳ lạ, làm sao để anh có thể biết người của đất nước mình đang tham chiến?
cô rất rõ, những âm thanh này đơn thuần là đao kiếm va chạm, súng ống, đạn dược, hay đấu ki bùng nổ, không hề có thứ gì đặc biệt giúp anh có thể từ xa nhận ra được đồng đội của mình. dường như, anh thực sự có khả năng nhìn xuyên vật thể vậy. nghĩ như thế, iris lại an tâm hơn, có thêm một khả năng đặc biệt, những ngày tháng sau này, anh cũng có thể hành động an toàn hơn.
dương tuấn vũ muốn độc lập tác chiến, nhưng hắn không thể để iris một mình ở đây được, bất cứ nguy cơ nào cũng có thể khiến hắn ân hận cả đời.
sực nhớ ra chiếc áo giáp, hắn lấy ra nhanh chóng mặc lên người cô. vì được thiết kế dành riêng cho flora nên chiếc áo rất vừa vặn. ngoài tác dụng chống đỡ, nó vừa có tác dụng làm ấm, thời tiết càng ngày càng lạnh giá, sức khỏe cô đã không còn được như xưa rồi. tới khi flora giúp cô mặc xong, lại đeo thêm một cái mặt nạ cho cô, hắn mới hơi yên tâm hơn một chút.
lần này, việc hắn tới nam cực chinhs là tự ý rời đi mà không được phép cấp trên, dù ra tay với mục đích tốt, nhưng ai mà biết được, nếu không ngụy trang một chút, khi cả đoàn về căn cứ, nhỡ có kẻ nào ghen ghét vạch trần việc này ra thì rất phiền phức.
chưa kể, thông tin một nam cõng một nữ, mang đi khối lập phương rất có thể khiến hắn bị cao tầng bên trên nghi ngờ. lúc đó, dù có lấy ra mảnh nhỏ khối lập phương này cũng không ai tin tưởng. việc liên quan tới an ninh nhân loại, sức mạnh đất nước không thể đùa được, cũng không ai có thể đứng ra bảo vệ hắn thoát khỏi những ngày tháng bị tra khảo, bị theo dõi, bị ám sát.
dương tuấn vũ đã không còn phải là kẻ ngu ngơ như ngày trước, dù lòng tốt vẫn còn, nhưng cách vận dụng lòng tốt phải thật khôn khéo, nếu không, lợi chẳng có, hại lại đầy đầu.
thứ hắn quan tâm và tìm kiếm ở hiện tại chính là hai thân ảnh, một là dương tử - em gái hắn, một là vô diện – người chú tiện nghi. còn những kẻ khác, nếu thuận tay cứu một chút cũng được, nhưng đó là khi hai người kia đã an toàn.
rất nhanh, hắn giật mình nhìn về một phía, dương tử vẫn chịu khó duy trì bộ dạng “ma nữ mặt quỷ” của mình, cô đang bị hai tên sức mạnh cấp công tước chặn đánh, dồn ép, tách ra khỏi cả đội. mà bên kia, toàn bộ thành viên quân đoàn đều đang bị bao vây dồn vào, bọn họ đang điên cuồng phá vây nhưng tạm thời còn chưa thể.
dương tuấn vũ thấy dương tử bị tách ra cũng không kỳ quái, với bản lĩnh tốc độ yêu mị của mình, cô chắc chắn phải đảm nhiệm vai trò trinh sát "rời đoàn đi do thám tin tức".
mà dường như khi cô quay lại thấy cả đội bị bao vây, lúc đó đối phương tất nhiên muốn diệt cỏ tận gốc, làm sao cho phép lọt mất một con thỏ, vì thế, hai tên có cấp độ hơn hẳn cô đã