P/s: cảm ơn bạn bachphuongbui đã đề cử 3 nguyệt phiếu cho truyện của mình nhé. chúc anh chị em cuối tuần vui vẻ.
...
sau hiệu lệnh tập kết, dần dần mọi người cũng hồi phục lại thần trí. vô diện nhìn một lượt, trong lòng không khỏi trầm xuống, lần này bọn họ đã tổn thất một số lượng tinh anh rất lớn. là kẻ chinh chiến lõi đời, làm sao hắn không hiểu lần này đã có nhiều tổ chức nhắm vào quân đoàn mình, thậm chí hắn cũng nhận ra bọn chúng thuộc những phe, những tổ chức hoặc quốc gia nào, nhưng, bằng chứng không có, và hành động lần này cũng là bí mật, sẽ không có nơi nào dám đứng ra tự nhận mình có do thám nam cực.
“hắn đã đi rồi sao?” vô cực có chút kỳ quái về lai lịch kẻ này, nhưng nếu người ta đã không muốn lộ mặt tất có lý do riêng. tuy không nhìn thấy mặt người này nhưng một số đặc điểm vẫn được hắn thầm ghi nhớ, nếu lần sau gặp lại, chắc chắn sẽ tự mình tới cảm ơn.
lê cát từ trong đám người đi ra, hắn bị thương không nhẹ, cánh tay đã bị đánh gãy, nhưng đám thủ phạm cũng bị hắn tiễn xuống địa ngục rồi, một cánh tay đổi lại 5 mạng, tính ra hắn đã quá lời.
nhưng tâm trạng hắn chẳng thể vui, ngược lại gương mặt càng âm trầm.
là kẻ sinh ra trong gia đình một bộ trưởng, từ nhỏ đã được huấn luyện nghiêm khắc, không chỉ về phương diện võ thuật mà còn cả chính trị. vì thế, con mắt nhìn người và đánh giá cục diện hắn cũng không phải cừu non, mặc dù không thể nhận ra hết kẻ địch, nhưng hắn đã biết được lần này đánh lén họ, kẻ chủ mưu là tổ chức thuộc quốc gia nào.
nhưng biết là một chuyện, làm gì được bọn chúng không lại là chuyện khác. tuy so sánh sức mạnh đội ngũ chiến đấu trong tối, cán cân cấp độ sức mạnh không có bao nhiêu chênh lệch, nhưng số lượng người hai bên rõ ràng bên ta chịu thua thiệt hoàn toàn. muốn đòi lại công đạo là không có khả năng.
còn về mặt chính trị, chiến lực quân sự, địa vị quốc tế thì nước ta càng thua thiệt rõ ràng.
- thủ lĩnh, toàn quân tổng cộng 62 người, tổn thất 34 người, còn lại 28 người. trong đó, bị thương nặng có 5 người, còn lại toàn bộ đều bị thương ít nhiều. cũng may không có ai bị nguy hiểm tới tính mạng.
nghe lê cát báo cáo, vô diện biết hiện tại ở nam cực đã không còn bao nhiêu ý nghĩa, nhất là khi khối lập phương kia đã bị kẻ mặc áo đen lấy đi, kẻ này hành tung quỷ dị, lại tránh được tín hiệu truy quét từ thiết bị dò tìm. bọn họ mục đích tới đây chỉ yếu là đánh giá cục diện chiến đấu, cũng không hi vọng xa vời cướp đi được khối lập phương.
chỉ trừ khi cướp được mà không có ai biết thì may ra, còn nếu cướp mà bị các tổ chức, đất nước khác biết được thì với thực lực hiện tại chính là vô cùng nguy hiểm. chỉ sợ, một vài nước lại viện cái cớ này đem quân đối phó thì đất nước sẽ rơi vào bi kịch.
hắn nhanh chóng ra lệnh:
- những người bị thương nhẹ phụ trách mang theo thi hài các liệt sĩ, toàn quân lập tức rút lui về
chiến hạm, sau 3 tiếng nữa, lập tức xuất phát rời khỏi nam cực.
- rõ.
lê cát mặc dù bị thương không nhẹ nhưng hắn vẫn cắn răng, trên trán nổi đầy gân xanh, hắn lặng lẽ mang theo di hài những người đồng đội của mình, bọn họ cũng đã sát cánh với nhau một thời gian, tình cảm không chỉ là tình đồng chí mà còn là tình anh em. hôm nay ở đây, có người vì đỡ một đao cho hắn mà nằm xuống, có kẻ dù đã kiệt sức vẫn kiên trì chống đỡ để tránh đội hình tan rã.
bọn họ đều là vì những người xung quanh, vì cống hiến cho quân đoàn, cho đất nước mà chết. tuy bình thường, lợi ích cá nhân vẫn tồn tại, nhưng trong trận chiến sinh tử, họ lại sẵn sàng bỏ qua hết hiềm khích để sát cánh chiến đầu cùng nhau.
- vô ảnh? trở về rồi?
dương tử nghe sư phụ nói có chút chột dạ, nhưng cô dám chắc sự gặp gỡ của mình và hai người đó chưa bị bại lộ. cũng may, vì hóa trang quá mức dọa người nên một chút lo lắng cũng không hiển hiện ra ngoài. cô rất nhanh lấy tinh thần, gật đầu đáp:
- vâng. con đã về.
- ừm, không sao là tốt. hai kẻ kia ?
- đã bị hai mũi tên phá giáp xuyên ngực chết. sư phụ có biết ai lại có bản lĩnh này không?
vô diện suy nghĩ một chút rồi lắc đầu:
- siêu xạ thủ sợ là cũng có một vài người thành danh, nhưng ta dám chắc không phải bọn họ. sức mạnh của kẻ kia có vẻ không quá cao nhưng tốc độ, khả năng quan sát và nắm bắt thời cơ của hắn rất mạnh. cũng may hắn tới để giúp chúng ta chứ không phải là nằm trong hàng ngũ kẻ địch. nếu không … hôm nay chỉ sợ hai chi đội của chúng ta hẳn là toàn bộ phải nằm lại ở đây.
- ồ. con tưởng là một nhóm người chứ? sư phụ nói tất cả việc này chỉ do một kẻ làm?
- ừ. kẻ này rõ ràng không muốn chúng ta nhận ra thân phận hắn, đồng thời muốn đám đánh lén kia nghĩ chúng ta có viện trợ tới khiến chúng càng thêm hoảng loạn mà rút lui. bằng cách di chuyển theo một lộ tuyến phức tạp, tốc độ tương đối nhanh, kết hợp với thủ pháp bắn cung biến hóa, đa dạng, lần bắn sau rất khác lần trước, hắn suýt nữa cũng có thể qua mặt được ta.
kẻ này tâm cơ trầm ổn, ra tay tự tin quyết đoán, là bạn thì tốt, là địch chính là đại địch. nếu trong quân đoàn chúng ta có kẻ sử dụng cung thần kỳ như vậy thì thật tốt. ài. trong các loại vũ khí, cung nhìn chung vẫn là