Để lấp liếm sự vô lễ này, lê khôi đành giả vờ ho khụ khụ mấy tiếng rồi đứng ra phân giải:
- được rồi, đôi bên đều có lý lẽ riêng của mình. nhưng lần này thứ trưởng lý có vẻ nói hơi quá rồi. dù chưa biết mặt mũi tàu do thịnh thế làm ra có hình dạng gì, nhưng với những thành tựu lớn mà tập đoàn mang lại cho đất nước ta cũng đủ lý do để bên trên xem xét cơ hội cho họ.
cái tôi muốn đạt được trong cuộc nói chuyện ngày hôm nay chính là xem thái độ quyết tâm của thịnh thế với lĩnh vực đóng tàu và những hứa hẹn mà họ đưa ra khi sản phẩm hoàn thành. nhưng, trăm nghe không bằng một thấy, giám đốc tú còn trẻ tuổi mà đã nắm vững lý luận của triết học mác - lê nin, hiểu rõ chủ trương của đảng thì đã rất đáng quý rồi.
thịnh thế có được những nhân tài như giám đốc, đất nước có những người dám cống hiến như vậy thì nhất định ngày hưng thịnh của chúng ta sẽ không còn xa. lần này, tôi quyết định phê duyệt cho công ty đóng tàu cam ranh thuộc tổng công ty công nghiệp tàu thủy việt nam bàn giao, chuyển nhượng lại toàn bộ cơ sở hạ tầng cho thịnh thế. tôi hi vọng công cuộc chuyển giao này sẽ hoàn thành sớm nhất có thể.
ừm, cuối cùng, tôi có thể biết trước các mốc thời gian hoàn thành của từng công đoạn đóng tàu được chứ - giám đốc vân tú?
- khoan đã. xin lỗi ngắt lời bộ trưởng, nhưng tôi vẫn không thấy thỏa đáng.
lê quân nghe lý khải năm lần bảy lượt muốn làm khó thịnh thế thì sao còn không biết nguyên nhân sâu xa, nhưng trước mặt ban lãnh đạo cấp cao, ông ta vẫn cố giữ thái độ điềm đạm, nhưng thực ra trong lòng đã tràn ngập lửa giận rồi.
lý khải mất công mua mâm thì đâm cho thủng, hắn đã làm ác thì sẽ làm tới cùng, nếu ngăn cản được thịnh thế, kìm hãm sự phát triển của thằng nhãi kia được chút này chính là có lợi cho lý gia chút đó.
- theo nghị quyết của đảng chẳng phải đã nói rõ, trong nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, kinh tế nhà nước phải được củng cố và phát triển ở các vị trí then chốt của nền kinh tế như: lĩnh vực an ninh quốc phòng, hay ở các lĩnh vực dịch vụ xã hội cần thiết... đó sao? nếu muốn, thịnh thế được phép là người đưa ra ý tưởng, đưa ra các bản thiết kế chứ không được phép làm lãnh đạo cao nhất của công ty đóng tàu này. mong bộ trưởng xem xét.
phong lão đã tức xì khói rồi, lão đang định đứng lên chửi cho tên mặt gãy ngu ngốc này một trận nhưng vân tú lại ra hiệu rồi mỉm cười đáp trả lại:
- thứ trưởng lý dường như đang múa rìu qua mắt thợ sao? ở đây đều là các lãnh đạo cấp cao, nghị quyết cốt lõi của đảng đương nhiên nắm rõ, vậy mà ngài năm lần bảy lượt cứ thay đổi, sửa chữa câu từ của nghị quyết. ngài định làm phản?
lý khải trợn mắt lớn tiếng mắng:
- cô đừng có ngậm máu phun người, tôi làm gì cũng chỉ muốn tốt cho đất nước, tại sao cô lại nói tôi làm phản? hôm nay cô không giải thích rõ ràng thì đừng mong rời khỏi đây.
vân tú nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường rồi nói:
- nói ngài làm phản cũng không sai, bởi vì ngài đã xuyên tạc lại nghị quyết của đảng. câu ngài nói ở trên mới chỉ là một nửa, còn cái quan trọng ở phía sau ngài lại cố ý lấp liếm đi. đầy đủ ý nó phải như thế này:
trong nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, kinh tế nhà nước phải được củng cố và phát triển ở các vị trí then chốt của nền kinh tế như: lĩnh vực an ninh quốc phòng, các lĩnh vực dịch vụ xã hội cần thiết... mà các thành phần kinh tế khác không có điều kiện hoặc không muốn đầu tư.
như thế mới là đẩy đủ. mà dự án thịnh thế đưa ra chính là thể hiện rõ nhất rằng: “chúng tôi có điều kiện, và cũng muốn đầu tư”. nên việc bộ trưởng giao quyền quản lý cho thịnh thế chúng tôi chính là không hề vi phạm bất cứ luật lệ gì, tất cả đều là hoàn toàn hợp lý. tôi thực sự nghi ngờ, không biết ngài có phải tuổi già đãng trí nên quên mất đoạn quan trọng phía sau hay không?
lý khải bị cô nói thì á khẩu, hắn đương nhiên không quên, mà chỉ là coi thường cô gái trẻ này, cứ nghĩ cô ta tuổi đời còn chẳng được bao nhiêu làm sao mà nắm vững được các lý luận và quan điểm của đảng? nhưng hắn đã hoàn toàn sai.
về khả năng ghi nhớ những luật lệ, những sự kiện, tin tức của vân tú thì đến dương tuấn vũ cũng phải ngạc nhiên bất ngờ. có trách thì cũng chỉ có thể trách lý khải hắn hôm nay trước khi ra khỏi cửa đã bước chân trái mà thôi.
lê quân đã quá chán ghét với thái độ làm việc của tên họ lý này rồi, ông thở dài, coi hắn hoàn toàn như không khí, còn đối với vân tú thì càng thêm thưởng thức. ông ta rất vui vẻ lặp lại câu hỏi lúc trước:
- tôi có thể biết trước các mốc thời gian hoàn thành của từng công đoạn đóng tàu được chứ?
vân tú không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- tất nhiên là được. tôi đã có bản kế hoạch khá chi tiết ở đây, bộ trưởng có thể xem trước.
- ồ. tốt lắm, để tôi nhìn một chút.
lê quân chăm chú quan sát biên bản báo cáo dự kiến tiến độ, nhưng ông nhìn đi nhìn lại vài lượt vẫn có chút không tin. và khi ông ta chuyển tờ này cho mọi người cùng xem thì đến cả phong lão, tham mưu trưởng quân chủng hải quân- ngô trọng bình và hai vị giám đốc cùng phó giám đốc công ty đóng tàu cam ranh đều trợn mắt