P/s: cảm ơn các bạn hau113 đã đề cử 12 nguyệt phiếu, bạn ntandat53@ đã đề cử 3 nguyệt phiếu và bạn rubypinks79 đã tặng 2,000 đậu cho tác nhé. chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ.
...
chủ tịch có lẽ đang phát điên rồi, nhưng những lời cậu ta nói đều hợp lý. mặc dù người không ở công ty nhưng thì ra mọi hành động của nhân viên đều không thoát khỏi sự giám sát của hắn. sở dĩ nói là của hắn mà không phải của giám đốc vân tú là bởi vì nếu giám đốc tú biết thì đã chẳng phải đợi tới buổi họp hôm nay mới đem ra xử trí, vì những lỗi lầm này giải quyết sớm được ngày nào tập đoàn sẽ càng bớt bị thiệt hại. vì thế, những người đã biết thì thở dài, còn những người chưa biết hắn thì đã bắt đầu khiếp sợ người này.
- lê ngọc bình- giám đốc lễ tân của tourism and marine, cô có thể rời đi được rồi.
lê ngọc bình sợ hãi, cô cứ nghĩ hôm nay được gọi lên đây là có khả năng được thăng chức, nhưng lời chủ tịch nói dường như không phải có ý này. rời đi … là đuổi việc sao?
dương tuấn vũ chán ghét phất tay nói:
- đừng nghĩ những thứ kinh tởm cô làm tôi không ở đây thì không biết. đường đường là một giám đốc dưới vài người trên hàng mấy trăm người, vậy mà cô lại có thể tiếp tay cho đội ngũ quay phim 18+, không chỉ thế, còn lén lén lút lút tổ chức đường dây mua bán dâm.
cô yên tâm, tôi không vu khống cô làm gì cho mệt, bên ngoài cảnh sát đang đợi cô lấy lời khai rồi đấy. mà yên tâm, mọi hành động bẩn thỉu mà cô làm ở khu du lịch và khách sạn đã có bằng chứng xác thực ghi lại, cô không cần nói gì cũng có một chỗ trên tòa án và trại giam rồi.
lê ngọc bình nghe hắn nói thẳng tuột ra như vậy thì ngồi sụp xuống, hết, vậy là mất hết những thứ đang có rồi. trong lòng cô ta tràn ngập sự hối hận, nhưng thời gian một khi trôi đi sẽ không thể trở lại được nữa, bên ngoài nhanh chóng có hai nhân viên công an mặc quân phục tiến vào xách cô ta như xách một con gà đi.
dương tuấn vũ lườm đông nghi khiến cô càng xấu hổ, người dưới tay cô quản lý vậy mà còn để xảy ra sự việc này, nếu để báo chí tung lên, hình ảnh khách sạn của thịnh thế chẳng phải sẽ bị bôi đen thành động mại dâm sao?
dương tuấn vũ hắn không phải có ý cố tình trách bọn họ, nhưng là người quản lý cao nhất, bọn họ dù không xem xét được toàn bộ nhân viên nhưng ít nhiều cũng phải biết những người làm việc trực tiếp dưới tay mình làm những gì.
- lê minh thư cô có biết cấp dưới của mình đào thị mận, trong thời gian vừa rồi có thu nhập tốt thế
nào không?
lê minh thư nghe chủ tịch nhắc tới tên mình thì hết hồn, nhưng câu hỏi này đặt ra khiến cô ngơ ngác, thu nhập của cấp dưới thì cô biết, tuy vậy nếu họ làm thêm ở ngoài cô cũng không quản được thu nhập ngoài giờ của họ.
thấy lê minh thư ngơ ngác hắn thở dài thất vọng:
- các người làm lãnh đạo thật tốt, cấp dưới của mình làm trò mèo gì cũng chẳng biết. nếu các người có đầu óc nghĩ ra các biện pháp cải thiện sản phẩm của mình thì tốt, thậm chí sáng tạo ra sản phẩm mới tân tiến hơn thì tôi đã không phải mệt mỏi đi xử lý mấy cái chuyện chán ngán này.
minh thư cúi đầu, hàm răng trắng bóc cắn cắn môi, dù lời của chủ tịch có phũ phàng nhưng cô biết mình đúng là giám đốc nhưng không đưa thêm ra được sáng kiến gì mới, ngoài việc nâng cấp vận hành hệ thống phân phối siêu tụ điện cho các tập đoàn đối tác.
- đào thị mận đúng không? tôi cũng chẳng muốn vòng vo làm gì nữa cho mệt, cô tính tới thời điểm ngày 26 tháng 12 năm 2013 đã tuồn ra bên ngoài hơn 1209 chiếc siêu tụ điện, ấy vậy mà những người quản lý của cô và bảo an lại không hề hay biết. cô làm rất khéo, nhưng mấy trò đấy không thể qua mắt được tôi, cô có thể đi ra ngoài tra tay vào còng rồi. cútttt!
dương tuấn vũ trừng mắt chỉ tay ra ngoài cửa, lời hắn nói và bằng chứng khiến cô trưởng phòng giám sát á khẩu không nói thêm được lời nào.
- lê minh thư, cô bị giáng chức. trong thời gian tới tôi sẽ tìm người khác có năng lực quản lý và chịu trách nhiệm tốt hơn. vân tú, nhân viên kiểm kê sản phẩm, nhân viên bảo an có qua lại với vụ tuồn hàng công ty ra ngoài, cứ theo danh sách mà hope đưa ra mà xử lý.
lê minh thư cúi đầu, trong lòng không có gì trách móc, cô biết mình đã phạm sai lầm, nếu không bị khiển trách và giáng chức sẽ không khiến các lãnh đạo khác cảm thấy công bằng.
cao thiên phúc đã biết đến lượt mình, hắn lo lắng xin:
- chủ tịch, tôi không hề làm gì phi pháp, cấp dưới cũng không có hoạt động sai trái nào cả. mong chủ tịch xem xét.
dương tuấn vũ nhếch mép:
- cái tội của cậu không phải làm ra hành động phi pháp gì, mà cái tôi muốn ở cậu chỉ là hỏi xem tiến độ suốt một năm qua của công ty đã làm được cái gì rồi?
cao thiên phúc nghe vậy thì thở phào, cậu ta nghiêm túc báo cáo:
- cơ sở hạ tầng chủ tịch cung cấp cho chúng tôi thực sự rất tân tiến. tuy chúng tôi cần hơn 1 tháng để sử dụng thành thạo mọi thứ, nhưng sau 8 tháng tiến hành nghiên cứu, chế tạo thì hiện tại đã cho ra được mô hình tàu du hành vũ trụ thế hệ một rồi.
- mô hình? cái cậu nói là đây?
theo ngón tay dương tuấn vũ chỉ, hope mở ra một hình ảnh không gian ba chiều, trong đó có một chiếc tàu không gian nhìn như quả bóng tròn hiện lên, sau đấy các thành phần của nó liền tách nhau ra, rõ đến từng chi tiết nhỏ, cứ như vậy lơ lửng trôi trước mặt hắn.
cao thiên phúc tựu hào, hắn đi lên định giới thiệu cho chủ tịch và mọi người nghe nhưng dương tuấn vũ giơ tay ra hiệu muốn hắn đứng lại đấy, rổi thở dài:
- đây là cái gì?
- đây là mô hình tàu không gian phiên bản thử nghiệm.
dương tuấn vũ lắc đầu:
- các người đã làm phí quá nhiều tiền của mới sáng chế ra thứ này?
- cái này … chủ tịch … tôi thấy nó có rất nhiều điểm mới đáng khen đó chứ? đội ngũ nhân viên
của tôi đều là những người giỏi, có người còn làm ở viện nghiên cứu vũ trụ của chính phủ. bọn họ
…
- cậu không cần nói rõ thế, những người đó đúng và có bằng