P/s: cảm ơn bạn duongben đã buff kim sa châu cho truyện của mình nhé.
....
vương lãnh đang nhấp môi ngụm nước hàn huyên, nghe thấy thế thì sặc nước, ho khù khụ, phải có người chạy tới vỗ vỗ lưng ông ta mới đỡ. nhưng giọng vẫn không hề hết kinh hoàng:
- chàng thanh niên, cậu ra giá 8 tỷ? việc này, kha lạp tiên sinh …
- 10 tỷ.
kha lạp nhíu mày, hắn cứ nghĩ đuổi đi một con ruồi bự mang tên cao đạt đã là đòn ra oai phủ đầu rồi, không ngờ còn có tên khác trả giá cao hơn. rốt cuộc, hắn là vì muốn chơi trội hay thực sự cũng nhìn thấy sự khác biệt của khối đá này?
mọi người sốc lên lại sốc xuống bởi vì dương tuấn vũ lại không nhân nhượng hô lên:
- 12 tỷ.
mọi người định nói gì đó nhưng lời không dám nói ra, bầu không khí quái dị này khiến người ta hoài nghi bản thân không thôi, rốt cuộc, trong này có chứa cái quái gì?
- 14 tỷ. nếu còn ra giá, đừng trách kha lục an thị …
- 16 tỷ.
người ta tăng giá một lúc 2 tỷ, hắn cũng không chần chừ chốt thêm 2 tỷ, hành động này của hắn khiến một kẻ điên như kha lạp cũng bắt đầu toát mồ hôi hột.
- 20 tỷ.
- 24 tỷ.
…
cuối cùng, khối đá này chốt cái giá cuối cùng là 30 tỷ, để mọi người khiếp sợ đến quên chớp mắt, quên hít thở. bọn họ đã gặp đấu thạch tiền tỷ rồi, nhưng chưa bao giờ nghe thấy con số điên cuồng này.
nhìn bóng lưng khả lạp tức tối rời đi, trước đó còn đe dọa mấy câu “được lắm, được lắm, được lắm, cứ chờ đấy”. còn đứng ở giữa kia, mặt mũi không nhìn rõ vì đã lấp phần lớn sau chiếc mặt nạ, chỉ để người ta đoán tầm tuổi còn trẻ khoảng 25-30 gì đó, người đàn ông này đã trả một cái giá khủng bố để mua lại khối nguyên thạch này.
hạ minh nguyệt lúc nghe hắn ra giá 8 tỷ thì cứ tưởng mình nghe nhầm, tới khi hắn ra 12 tỷ thì bắt đầu bủn rủn tay chân, tới khi chốt 30 tỷ cô suýt nữa chửi ầm lên “cậu ta có phải bị cái gì kích thích rồi không? chẳng có kinh nghiệm đổ đá còn muốn chơi trội? ài, xong rồi, xong rồi, xong thật rồi.”
dương tuấn vũ mặt không biến sắc, cho tới khi khối đá chính thức thuộc quyền sở hữu của mình hắn mới rời đi, tất nhiên, sau vụ cược đá này, từ một người không có tên tuổi, hắn lập tức trở thành đối tượng được mọi người bàn luận, tìm hiểu.
nhưng điều này không khiến dương tuấn vũ quá coi trọng, hắn chỉ cần biết thứ gì cần mà có thể dùng tiền giải quyết thì không nên chần chừ. tiền rồi cũng sẽ từ từ kiếm được, còn những đồ vật thế này không phải có thể thường xuyên xuất hiện.
không dám chậm chễ, vì nghe ngóng tranh luận cùng với việc tham gia đấu giá đã tốn mất hơn nửa tiếng đồng hồ, thời gian còn lại không còn quá nhiều. nếu ở đây đã có một khối đá làm triệu cơ cảm ứng thì rất có thể còn khối đá thứ hai.
vì thế, đôi chân dài bước những bước dài, mỗi khối nguyên thạch hắn lại sờ qua một chút, rốt cuộc, sau vài lần sờ, hắn lại thấy có cái cảm giác thôi thúc này, chẳng qua là nó không thực sự lớn như khối đá được hắn và kha lạp tranh giành mà thôi.
những khối đá hắn sờ, dù chỉ có chút cảm ứng hắn cũng lập tức giao dịch, mới đầu còn chưa có kinh nghiệm, về sau, hắn dựa vào độ mạnh yếu cảm nhận được ở trong đầu mà ra giá, một lần ra tay là phải chắc ăn, hắn không ngại chi trên trăm triệu đến vài tỉ.
kết hợp với sự thôi thúc của triệu cơ, hắn bắt đầu cẩn thận chú ý tới năng lượng bên trong khối đá, mặc dù điều này rất khó khăn, nhưng nhờ công pháp tu luyện có liên quan tới năng lượng đất trời, nên độ nhạy bén của hắn lập tức tăng thêm một phần.
theo suy luận của hắn, phỉ thúy tốt là có kết cấu chặt chẽ, muốn có kết cấu này thì các mối liên kết cần có một tích trữ năng lượng mạnh mẽ hơn các kết cấu lỏng, vì thế, nếu cảm nhận khối nào có năng lượng tích trữ cao hơn thì khả năng khối đó sẽ có ngọc chất lượng tốt hơn.
tốc độ tiêu tiền của dương tuấn vũ khiến hạ minh nguyệt mới đầu muốn nói gì đó những lại không thể nói ra, cô đã khẳng định tên này rõ ràng đã bị cái gì đó kích thích. đừng nói cao thủ, chỉ sợ siêu cấp cao thủ đổ thạch cũng không thể nào sờ sờ vài cái mà có thể đoán đúng bên trong có phỉ thúy cả.
không chỉ cô, ai cũng cảm thấy hắn là một tên điên có nhiều tiền quá không biết cách tiêu thế nào nên mới làm lớn vậy. chỉ duy nhất có một kẻ nãy giờ vẫn thầm nhíu mày trầm tư, cuối cùng, hắn quyết định đi theo dương tuấn vũ, cứ hòn đá nào kẻ này chọn, hắn đều sai người ghi nhớ, sau đó tiến tới trả cái giá mà hắn nghĩ sẽ chắc ăn.
nhưng đen cho hắn, dương tuấn vũ là ai chứ? khả năng nhạy bén tinh thần đã không phải là
người thường, hoặc hơn bình thường có thể so sánh.
không khó để nhận ra có người theo dõi mình, hắn bắt đầu nảy ra một kế rồi cười lạnh trong lòng.
kết hợp với thời gian không còn nhiều, hắn liền tương kế tựu kế, cố tình tìm những khối đá năng lượng thấp kém nhất, thậm chí là không có gì rồi qua đó ra một cái giá vài triệu hoặc vài chục triệu. sau đấy tiếp tục đi tới các khối khác. việc này mô hình chung đã đánh lạc hướng kha lạp.
kha lục an thị mặc dù nhiều tiền thật đấy, nhưng tiền cũng không phải là rác. ban đầu cứ nghĩ dương tuấn vũ sẽ chọn khoảng vài khối, nhưng sau đó nhận ra hắn