do Tiểu (Hủ) Nam biên dịch và hiệu chỉnh.
Tôi là một người đàn ông, người yêu của tôi cũng sẽ là một người đàn ông. Và, tôi gọi đó là một phép màu.
Ở Thượng Hải vài ngày, tôi rất vui vì có bạn tốt bên cạnh, khúc mắc trong lòng dần dần được gỡ bỏ.
(¯`·.º-:¦:- ♥ -:¦:-º.·´¯)
Tôi đi Thượng Hải tìm Hải, định sẽ ở lại chỗ cậu một tuần.
Tôi rất nhớ Hải, nhất là sau khi quyết định rời xa anh. Sự tuyệt vọng và cô độc một lần nữa xâm chiếm con tim tôi. Sau khi Vũ qua đời, tôi lại nhận thêm một cú ngã trí mạng.
Ngồi suốt một ngày xe lửa làm cho toàn thân tôi đau nhức ê ẩm. Tôi phải ngồi một lúc rất lâu thì hai chân mới có cảm giác bình thường trở lại.
Hải ra tận ga đón tôi, đi chung với cậu còn có cả bạn trai của Hải, người mà tôi từng nhìn thấy ảnh trên mạng. Hải ôm lấy tôi rồi giới thiệu “Tiểu Thất, đây là Khải!”
Vẻ mặt cậu vô cùng hạnh phúc, mãn nguyện.
Ở Thượng Hải vài ngày, tôi rất vui vì có bạn tốt bên cạnh, khúc mắc trong lòng dần dần được gỡ bỏ.
Hải rất bận, không phải lúc nào cũng ở bên tôi, nhưng buổi tối nhất định cậu sẽ về ăn cơm với tôi. Đa số thời gian tôi đều làm bạn với … Khải, cậu ấy là một sinh viên thú vị, cả người tràn ngập sức sống. Ai mà ở cạnh cậu ấy, không vui không được, gặp được Khải, tôi nghĩ đó chính là cái duyên, cái số của Hải.
Tôi chân thành chúc phúc cho hai người.
Tôi không nói chuyện gì với Hải hết nên cậu không hề biết chuyện tôi đã bỏ học, bỏ lại giấc mơ của cả tôi và Vũ. Tôi chưa hề nhắc tới anh và Tống Tống, đó là cuộc sống của riêng tôi, tôi không muốn