Buổi tổng duyệt vệ sinh trước ngày nhập học chính thức với tinh thần vì môi trường học tập xanh sạch đẹp được bắt đầu vào một ngày trưa nắng nóng.
Dưới cái nắng cháy da cháy thịt, toàn bộ con ngoan trò giỏi của thầy cô đang hừng hực khí thế cặm cụi...nhổ cỏ.
Với cương vị lao phó động gương mẫu, Hoa phải gồng mình có mặt vào buổi trưa ngày hôm nay để thực hiện một nhiệm vụ cao cả, phân chia công việc cho lớp.
Hoa mang áo khoác, bịt khẩu trang, chùm mũ kín mít, trên mặt bây giờ chỉ có thể nhìn thấy được hai con mắt.
Bạn bè thì đang chịu khổ thế này vậy mà nhỏ Đan lại nằm ở nhà sung sướng với chiếc quạt điện.
Mấy cái hoạt động ướt đẫm mồ hôi này Đan có bao giờ thèm liếc mắt tới đâu nói chi là tham gia.
Nói là hoạt động tất cả học sinh tham gia vậy mà nhìn quanh chỉ được dăm ba người nữ còn lại là nam.
Cũng may vì là lớp Toán con trai đông nên sĩ số lớp hiện giờ cũng không thâm hụt bao nhiêu.
Phía đối diện lớp cô, lớp Văn, bạn lớp trưởng có vẻ đang gục ngã với tinh thần tham gia hoạt động của lớp mình, với số người hiện diện có thể đếm trên đầu ngón tay.
Đám lớp cô nhìn lớp đối diện lắc đầu, rồi quay sang đưa mắt nhìn nhau thở phào nhẹ nhõm.
Dù thiếu người nhưng với nhân lực hiện giờ thì vẫn có thể xem là đủ dùng.
Không thiếu thốn như bên lớp Văn.
Trai Toán 1 coi vậy mà ga lăng.
Chủ động nhận hết việc còn dặn bọn con gái cứ tìm bóng râm nào đó rồi tới nghỉ.
Mấy bà đó cảm động lắm.
Còn rủ nhau đi mua nước để mấy ông con trai uống khi làm xong nữa.
Hoa vừa ngồi dưới bóng râm tránh nắng, vừa quan sát lớp.
Đúng là con trai có khác.
Loáng một khắc đã làm xong gần một nửa.
Đang thẫn thờ tận hưởng làn gió mát dưới gốc cây thì có người mò tới dò hỏi:
- Hoa này, Đan đâu rồi?
- Nhỏ đó bây giờ chắc đang ngủ trưa ở nhà á.
Hoa không nhìn Thái mà trực tiếp trả lời luôn.
Gương mặt hớn hở của Thái bỗng trở nên ủ rũ sau câu nói.
Cậu ngồi xuống cạnh Hoa chán nản lau mồ hôi trên trán.
Dường như mất đi dây cót làm việc, cậu ngả lưng vào gốc cây rầu rĩ thở dài.
Minh đứng bên cạnh bực mình nhìn xuống thằng bạn.
Buổi trưa không ngủ tự nhiên tham gia các hoạt động tốn sức này.
Muốn thì đi một mình đi sao cứ nhất thiết lôi cả cậu theo chứ!
Mặc dù cũng thông cảm vì tinh thần hiện tại của bạn là do có ai đó ảnh hưởng nhưng việc bắt cậu bỏ giấc ngủ trưa đi nhổ cỏ dưới nắng thì thật không thể chấp nhận được.
- Tao thật sự muốn đạp chết mày, bạn à.
Minh nói rồi cũng định ngồi xuống cạnh bạn.
Mông chưa chạm tới đất đã nghe giọng lanh lảnh của nhỏ kế bên:
- Ấy ấy việc chưa xong ai cho ngồi.
- Gì nữa?
- Ra làm việc tiếp đi.
Các bạn đang làm việc vất vả ngoài kia mà cậu dám vào đây à.
- Thì sao chứ? Không phải cậu cũng ngồi đây nãy giờ sao? Thằng Thái nữa, nó cũng ngồi đấy thôi.
Minh bất mãn nói rồi hất cằm chỉ thằng đang ủ rũ bên cạnh.
- Thì người ta là lớp trưởng, còn tôi là lớp phó lao động.
Còn cậu là gì? Lớp phó lao động hụt?
Hoa khiêu khích, câng mặt nói chuyện với Minh.
Cậu bực bội liếc gương mặt câng câng của nhỏ lớp phó lao động nén cơn giận mà đứng dậy.
Nỗi hối hận dâng lên trong lòng.
Hành động đầy ý nghĩa vào hôm trời mưa đó thế nào lại dành cho con nhỏ đáng ghét này chứ!
Hoa thích thú nhìn Minh cau có nhổ cỏ ngoài nắng.
Tự nhiên thấy mình xấu tính quá vậy nè! Mặc dù có tranh giành chức vụ của mình nhưng chả phải người ta cũng thất bại rồi sao.
Hơn nữa hôm đó người ta cũng giúp đỡ mình mà.
Tội lỗi.
Tội lỗi quá!
Để chuộc lại lỗi lầm, đợi khi hoàn thành công việc cô đi tới chỗ Minh cùng chai nước trên tay.
- Nè.
Uống đi.
Minh chau mày ngờ vực nhìn chai nước trên tay Hoa.
Một loạt câu hỏi nảy ra trong đầu.
Có khi nào nhỏ nhổ nước miếng vào chai rồi đưa mình không? Hay là do chai nước hết hạn sử dụng? Có thể nước này là nước không tên trong nhà vệ sinh không chừng...
Như đọc được suy nghĩ của cậu.
Cô nói:
- Nước người ta mới mua đó.
Uống đi không có bỏ gì trỏng đâu.
- Tự nhiên...
- Là trả ơn cậu hôm trời mưa.
Chai nước này là tạm thời thôi.
Hôm sau tôi sẽ đưa thêm thứ khác.
Thì ra là nhỏ không quên.
Cậu nhận chai