Lời nói của Phùng Văn Phong càng khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Lão gia chủ của thế gia y học còn muốn bái Quân gia tiểu thư làm sư phụ?
Chuyện huyền ảo gì đây?
Không chỉ Khang Thân Vương Tiêu Chính khiếp sợ nói không nên lời, ngay cả những người khác trong Quân gia cũng lộ ra vẻ mặt sửng sốt.
“Phùng lão, nhi tử của Bổn vương thực sự không sao? Rốt cuộc sao lại thế này?”
Tiêu Chính nhìn Phùng Văn Phong vẫn giữ vẻ mặt sùng bái và bộ dạng khâm phục nữ nhi của Quân gia, ông ta chỉ cảm thấy như đang nằm mơ, tuổi tác của lão gia chủ Phùng gia đã lớn, rất ít khi đến khám bệnh tại nhà, chủ yếu là do thân phận, địa vị và tuổi tác còn đó.
Nhưng hôm nay một người được coi như có chút địa vị ở kinh đô nước Đại Hạ, nghe ý tứ trong lời nói, lại là muốn nhận nữ nhi có thanh danh xấu của Quân gia làm sư phụ?
Chuyện này quả thực là trò cười mà.
Nhưng đây lại không phải trò cười.
“Khang Vương gia, Tạ thế tử thật sự không sao, có Quân gia tiểu thư ở đây, Tạ thế tử sẽ sớm khỏe lại.
Ngài không biết, vốn nội tạng của Tạ thế tử bị tổn thương, mất máu quá nhiều, sức sống trong cơ thể đã đứt, chỉ dư một chút tâm mạch cuối cùng, mạch tượng cũng như có như không, lão phu đã tuyên bố...!Khụ khụ khụ...!Nhưng Quân gia tiểu thư lại dùng Huyễn Linh thập tam châm cứu sống tiểu thế tử, lão phu bội phục, bội phục.
Ngài không hiểu y thuật, có lẽ không biết Huyễn Linh thập tam châm đó là châm pháp đã thất truyền hơn trăm năm, độ khó rất cao, yêu cầu đối với người thi châm cũng rất cao, quả thực khó có thể tưởng tượng.”
Phùng lão kích động phổ cập khoa học nói.
Có lẽ do quá kích động nên phun cả nước miếng ra.
Khang Thân Vương yên lặng lau mặt, sau đó đưa mắt nhìn Quân Lôi Đình.
Quân Lôi Đình cũng nghe đến chấn động, sao ông không biết nữ nhi của mình lại giỏi như vậy? Nghe như khuê nữ nhà người khác vậy.
Nhưng thấy ánh mắt phức tạp dò hỏi của Khang Thân Vương nhìn qua, ông lập tức đứng thẳng người, khẽ giơ cằm lên rồi bình tĩnh gật đầu với Khang Thân Vương.
Khang Thân Vương: "...!”
Bên này sau khi Phùng lão phổ cập khoa học xong thì lập tức mong đợi nhìn Tần Lam, chờ nàng đáp lời.
Tần Lam khẽ mím môi, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu: "Phùng lão quá khen, cái gọi là y học không có tận cùng, Phi Yến học còn chưa thiếu sót rất nhiều, người là tiền bối, trước mặt người Phi Yến không dám lớn lối, tuổi của Phi Yến còn nhỏ, cũng không có ý định nhận đồ đệ, xin khước từ ý tốt của Phùng lão.”
Lời này tiến lùi thỏa đáng, uyển chuyển từ chối Phùng lão, lại giữ đủ mặt mũi cho ông ta.
Quả nhiên trên mặt Phùng lão gia chủ đầy vẻ thất vọng, nhưng lại không có vẻ đau buồn và phẫn nộ.
Mọi người trong Quân gia thấy Tần Lam lạnh nhạt, bình tĩnh mà trầm ổn, không kiêu ngạo không siểm nịnh, vẫn giữ vẻ mặt hiền lành.
Chỉ nghi ngờ trong lòng, nha đầu nhà bọn họ sau một lần trọng thương, tỉnh lại như đã thay da đổi thịt, giống như biến thành người khác vậy, lại còn có y thuật còn vượt qua cả Phùng lão?
“Nếu Tạ thế tử không có việc gì, Khang Thân Vương, Vương phi, lão thân cũng nên quay về rồi.”
Quân lão phu nhân lên tiếng.
Trong lòng lão nhân gia cũng rất kích động, có rất nhiều lời muốn hỏi nhưng trên mặt lại không lộ ra.
Bên này Khang Thân Vương và Khang Thân Vương phi cũng đứng lên, trên mặt hai người hiện lên niềm vui mất đi rồi có lại, còn có sự phức tạp muốn nói lại thôi, ánh mắt liên tục dừng trên người Tần Lam.
Cuối cùng Khang Thân Vương sắp xếp từ ngữ, ho nhẹ hai tiếng, nhưng vẻ mặt vẫn nghiêm túc nói: "Quân gia nha đầu.”
“Mời Vương gia nói.”
Tần Lam gật đầu, rất lễ phép đáp.
“Theo lý thuyết, Quân gia nha đầu đã cứu nhi tử của ta, Bổn vương nên vô cùng biết ơn với nha đầu ngươi, nhưng...”
Khang Thân Vương dừng một chút rồi nói tiếp:
“Nhi tử của ta bị thương cũng do Quân gia nha đầu ngươi đánh nên công và tội bù qua sớt lại, bổn Thân Vương sẽ không truy cứu việc này.
Nhưng Quân gia nha đầu ngươi vừa rồi cũng nói, con ta còn cần châm cứu mười ngày nữa, cho nên Bổn vương hy vọng ngươi vẫn tới châm cứu.”
Khang Thân Vương lên tiếng nói, bây giờ thái độ của ông ta với Tần Lam cũng giống như Khang Thân Vương phi.
Đó là khá phức tạp, oán hận thì không oán hận, cảm tạ lại không nói nên lời, nhưng vì việc chữa trị tiếp theo vẫn cần đến Tần Lam, cho nên gọi một tiếng ‘Quân gia nha đầu’ đã là vô cùng tốt rồi, xưng hô này còn có vẻ hơi thân thiết.
“Tất nhiên rồi, Khang Thân Vương và Vương phi không cần lo lắng, Phi Yến sẽ chăm sóc