Trà lâu Tâm Duyệt nằm ở mặt phía bắc của đường Trường An, là nơi có rất nhiều thiếu gia công tử, tiểu thư thích tụ tập nhất, không những có thể bình phẩm trà mà còn có thể ăn điểm tâm, càng có thể ngâm thơ đối chữ, là nơi phong nhã đáng để hẹn hò.
Trà quán có ba tầng lầu, tầng thứ nhất là thế gia hạng bình thường thích ngồi nhất, tầng thứ hai là có chút giàu của giới thượng lưu nguyện ý ngồi ở đó.
Còn tầng thứ ba liền có tấm màn che bao phòng nhỏ, có thể nói như là việc bảo vệ sự riêng tư một chút.
Càng thích hợp cho các nam nữ hẹn nhau, hoặc không muốn bị lộ thân phận.
Không gian của Trà quán Tâm Duyệt rất ấm áp, đẩy cánh cửa ra, sẽ có một mùi thơm thoang thoảng đưa vào mũi.
“Ba vị khách quan, mời vào trong.
”
Nhìn thấy khách đến cửa, tiểu nhị của trà quán nhanh chóng bước lên phía trước đón mừng.
“Khương Tử Vân đang ở đây chứ? Nàng ta ở lầu mấy?”
Quân Linh Nhi mở miệng ra trực tiếp ra câu hỏi, gần như không có mang chút gì nhượng bộ.
“Hả?”
Cậu tiểu nhị ngơ ngác, chưa kịp phản ứng gì.
“Hả cái gì mà hả? Bổn tiểu thư hỏi ngươi rằng Khương Tử Vân có phải đang ở đây ăn bánh điểm tâm, nàng ta ở lầu hai hay lầu ba?”
Quân Linh Nhi nhắm mắt hỏi lại.
Trà quán Tâm Duyệt ở bên trong khá yên tĩnh, số người xuống không ít người, đây chính là do âm thanh của nàng ta khá to, một âm thanh liền gây sự chú ý đến sự tò mò của đám người, nhanh chóng quay đầu về nhìn lại hướng nàng ta.
Quân Linh Nhi hiển nhiên là đối với những ánh nhìn tò mò kia đang hướng về chính nàng ta không mấy quan tâm, chỉ là cả khuôn mặt hiện
lên sự khó chịu.
Tần Lam đứng phía sau lưng Quân Linh Nhi, hôm nay nàng ăn mặc đơn giản, lại đội thêm mũ có vài màn, có rất nhiều người nháy sơ mắt đều lướt sơ qua mà không chú ý đến, chủ yếu là đều bị Quân Linh Nhi gây chú ý tới rồi, căn bản không ai còn chú ý đến Quân Phi Yến đang suy nghĩ gì nữa.
Tại kinh đô Đại Hạ, ai mà không biết Quân Phi Yến thích mặc trang phục màu đỏ, gây sự chú ý của người khác, nếu ai đó khiến nàng ấy phải đứng phía sau đội trên đầu mũ có màn che tại nơi đó, đó là điều không thể.
“Quân