Ở một nơi cách xa Lỗ Hà Trấn.Trong một trang viên rộng lớn nằm ở giữa kinh thành.Bên trong có không biết bao nhiêu thi thể nằm la liệt, nhìn bộ dạng lẫn vết máu hẳn là mới chết không lâu.Ở giữa có hai nhân ảnh đang đứng, một cao một thấp.Ở góc đối diện có vô số tu sĩ cả nam lẫn nữ....!đa phần là người của chính phái.Ai nấy đều nhìn về hai nhân ảnh kia vô vàn cảm xúc.Kẻ thì giương cung bạt kiếm, người thì van xin, kẻ thì thoá mạ...“Cứu…ma đầu… cứu….”..“Đừng… đạo hữu tha mạng… đạo hữu tha mạng….”..“Chó má… ta giết ngươi… ta giết ngươi…”..“Keng….
Keng… keng…”...Vô số tiếng động phát ra vang vọng cả trang viên.Nhưng kì lạ ở chỗ, trang viên này nằm sát bên đường lớn, chỉ cách một lớp tường cao quá đầu người, bên ngoài người qua lại tấp nập.Nhưng bộ dạng người đi đường ai nấy đều rất tự nhiên, dường như chẳng nghe thấy các tiếng động bên trong trang viên chỉ cách đó vài bước chân.Hai nhân ảnh kia, kẻ cao to thì ánh mắt nhắm nghiền, gương mặt không chút cảm xúc.
Người còn lại, mỉm cười quỷ dị nhìn đám tu sĩ phía đối diện..- Van xin vô ích….- Các ngươi… muốn sống… chỉ có một cơ hội duy nhất….….
Phải chiến thắng ta..Đối diện, nghe vậy chợt im bặt.
Chỉ có một vài tu sĩ lớn gan chửi bới..- Tên khốn kiếp … cao giai hơn chúng ta mà còn lớn lối..- Đúng vậy, có giỏi thì kiếm người cùng cấp mà giao đấu....“Xoẹt….xoẹt…xoẹt….”...Bất ngờ, mấy tu sĩ kia, ai nấy đều đầu lìa khỏi cổ.
Trước khi chết đều trọn tròn khó tin.Ngay cả hai nhân ảnh cười cợt kia ở phía đối diện cũng không khỏi ngạc nhiên.Ở giữa trang viên bất ngờ xuất hiện một nhân ảnh, sau lưng mang một cỗ quan tài cồng kềnh..- Giờ này mà ngươi vẫn còn tâm tư chơi đùa ?.Phía đối diện, nhân ảnh thấp hơn ánh mắt chợt loé, chắp tay mỉm cười..- Ai da….là đà chủ đó sao.
Sao hôm nay đà chủ lại đột ngột đến đây vậy ?.Nhân ảnh kia nhướng mày nhếch mép..- Nhìn bộ dạng của đà chủ, dường như có chuyện không vui a….Người đang nói chuyện chính là Độc Cô Khiêm.
Đối diện với y không ai khác ngoài đà chủ Thi Tông phân bộ phương Bắc….
Huyết Sa...Nhìn bộ dạng cười cợt của Độc Cô Khiêm, Huyết Sa không khỏi động nộ.- Cũng chẳng phải vì tên khốn ngươi gây ra….Ánh mắt Độc Cô Khiêm chợt loé...“Dù có nhiều lần Huyết Sa tức giận, nhưng lão ta đều kiềm chế…...….
Sao hôm nay lão lại….thất thố như vậy”..Nghĩ vậy, khuôn mặt Độc Cô Khiêm thu lại gương mặt cười cợt kia, chợt nghiêm túc..- Rốt cuộc là có chuyện gì ?.Hắn chắp tay sau lưng, nhướng mày khó hiểu..- Đà chủ có nhầm lẫn chăng….
cả năm qua ta yên phận….
chỉ ru rú ở nơi này tu luyện a…..Huyết Sa nhìn vô số thi thể tu sĩ chính phái xung quanh, lớn tiếng..- Yên phận ?.Độc Cô Khiêm nghe vậy liền phất tay..- Chỉ là có chút buồn chán, tìm bọn chính phái giải sầu ấy mà.
Đừng nói với ta vì chuyện này mà đà chủ ….....Ánh mắt Huyết Sa trầm xuống.- Còn nhớ tiểu tử Lý Quý ?Bất ngờ Huyết Sa nhắc đến tên gọi kia, ánh mắt Độc Cô Khiêm chợt loé.- Là tiểu tử Hợp Hoan Tông kia ?Chợt nghĩ gì đó, khuôn mặt Độc Cô Khiêm khó hiểu.- Nếu có vấn đề gì, đà chủ chỉ việc giết quách hắn là xong a… hà tất phải tức tối như vậy.Huyết Sa nghe vậy nhếch mép, nhìn Độc Cô Khiêm nửa con mắt.- Nếu ngươi biết tiểu tử kia bắt giam hai tu sĩ Thi Tông ta…….một là Nhân Ma tầng 9, người còn lại chính là đệ tử của ta.....!tu vi Địa Ma đại thành…......Hẳn ngươi sẽ không có bộ dạng dửng dưng kia a…Nghe vậy, Độc Cô Khiêm giật thót, khuôn mặt cả kinh...- Cái gì….?..- Đệ tử ngươi...Địa Ma đại thành… chính là Hạo Phi … ?..- Làm sao có thể….?..…Hắn chỉ mới tu luyện chừng một năm….
Làm sao có thể…..Huyết Sa giọng nói có chút dịu lại.- Ngươi đã thấy nguy cơ chưa ?Khuôn mặt Độc Cô Khiêm nhăn lại, chợt nghĩ gì đó.- Nhưng...!Đà chủ đã biết chuyện này rồi….
sao không tìm giết quách tiểu tử kia, sau đó giải cứu Hạo Phi là xong a…....!sao lại phải tức giận như vậy ?...Nghe giọng điệu của Độc Cô Khiêm, Huyết Sa chợt tức tối..- Ngươi….ngươi….Nhìn bộ dạng khó hiểu của Độc Cô Khiêm, Huyết Sa không biết nghĩ gì, hít sâu mấy cái, nhanh chóng bình tâm trở lại.- Ta lúc đó chỉ thấy tiểu tử kia qua Kí Hồn Thuật trên người Hạo Phi.Ánh mắt Độc Cô Khiêm trầm xuống.- Ngươi có biết rõ vị trí của Hạo Phi ?Huyết Sa chắp tay sau lưng, đi tới mấy bước.- Biết thì đã sao….
Chắc gì bây giờ bọn hắn còn ở đó….Vấn đề nghiêm trọng ở chỗ….
Không phải là Lý Quý bắt giam tên đệ tử ta… mà chính là nữ tử Nhân Ma tầng 9 kia…Độc Cô Khiêm tâm tư vô cùng nhanh nhạy, chỉ thoáng nghe qua đã đoán được..- Nữ tử kia… có bối phận …?.Huyết Sa ánh mắt trầm xuống, sắc mặt vô cùng phức tạp..- Nhi nữ mà Hồng Cự yêu thương nhất…..Vào Thi Tông gần một năm qua, Độc Cô Khiêm tuy tu vi không quá cao nhưng với thân phận