Phía bên dưới, ánh mắt Lý Quý trợn lên vô cùng chăm chú, xung quanh gân xanh nổi lên, nếu những người gần gũi với hắn đều sẽ biết.
Hắn là đang…..….
Sử ra Hắc Nhãn...“Thì ra mỗi lần tên họ Phùng này phát lực, đều là dồn xuống….”.“Chả trách… chả trách tại sao lại có khí lực như vậy…”.“Vạn Đao Tông phương pháp luân chuyển linh lực… thật sự độc đáo a…”.Hắn đảo mắt, chưa kịp điều chỉnh tiêu cự.Một nhân ảnh nữ tử trần truồng xuất hiện trước mặt, dù chỉ nhìn bên hông nhưng rõ ràng có thể thấy… cả cơ thể thon gọn cân đối, bầu ngực đẫy đà, đằng sau thượng đồn căng mọng, đằng trước thì có một vạt hắc mao đang lấp ló.Khuôn mặt hắn giật giật, vội thu hồi Hắc Nhãn, cúi đầu thở dốc liên hồi..- Là cơ thể….…là cơ thể của Văn tỷ….Lý Quý vội hít sâu một hơi, nhanh chóng định thần.Ở trong Thần Kiếm Tông.Ngay cả cơ thể hai vị đại sư tỷ Hồng Hi Văn, Bạch Ninh Hinh.....!hắn cũng chẳng lạ gì.Tỷ như Hồng Hi Văn, đại tỷ hắn.
Nàng ta luôn mang nội y bên trong màu trắng, dù hai đùi có một chút to nhưng cơ thể cũng rất cân đối.
Thậm chí hắn còn biết những chi tiết nhỏ như hắc mao của Hồng Hi Văn xoăn tít, trên ngực có nốt ruồi son…Bạch Ninh Hinh cũng không ngoại lệ, nhị tỷ hắn thì bầu ngực có chút nhỏ hơn, khác với Hồng Hi Văn, hắc mao bên dưới của nhị tỷ hắn thì lại mỏng và suôn thẳng trải dài xuống bên dưới.
Giữa thượng đồn và lưng còn có một vết sẹo kéo dài gần một tấc.Không chỉ các đặc điểm bên ngoài mà ngay cả bên trong, Lý Quý cũng rõ rành rành, như… Hồng Hi Văn…Bạch Ninh Hinh….đều còn là…….tấm thân xử nữ.Không chỉ hai vị sư tỷ mà dường như tất cả nữ đệ tử Thần Kiếm Tông cả ngoại môn lẫn nội môn đều không thoát khỏi ma nhãn của Lý Quý.Nhưng với Văn Tịnh Kỳ, Lý Quý chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng Hắc Nhãn để nhìn cơ thể nàng ta cả.Dường như trong thâm tâm của hắn, Văn Tịnh Kỳ vẫn chiếm giữ một vị trí vô cùng đặc biệt.Hoặc có thể nói, sâu trong tiềm thức, hắn vẫn còn ôm một tia hi vọng, có thể đường đường chính chính sánh đôi với Văn Tịnh Kỳ, muốn dùng chính đôi mắt của mình, được Văn Tịnh Kỳ thuận tình.........!mà thoải mái ngắm nhìn chứ không phải là lén lút sử dụng Hắc Nhãn.Không chỉ là sư tỷ….
mà nàng vừa là một bằng hữu, vừa là người mà hắn tương tư, vừa là người trong lúc khó khăn luôn bên cạnh an ủi….Cho dù Lý Quý có chủ động buông bỏ tình cảm với Văn Tịnh Kỳ đi chăng nữa… nàng ta vẫn chiếm giữ một vị trí vô cùng quan trọng đối với hắn.Chính vì lý do này…Ban nãy vô tình lướt qua cơ thể Văn Tịnh Kỳ, hắn mới thất thố như vậy.Lý Quý vội định thần, trong lúc hắn đang miên mang suy nghĩ thì Văn Tịnh Kỳ lẫn Phùng Hi Bạch đã lao vào đối chiến.Lần này tình hình khác hẳn, bởi Phùng Hi Bạch khuôn mặt đã nghiêm túc hơn, sử ra Huyết Đao Kinh.Văn Tịnh Kỳ thế công vẫn vô cùng sắc bén, nhưng bởi thua kém kinh nghiệm thực chiến, dần dần đã rơi xuống hạ phong.Đến chiêu thứ 12.Thanh đao trên tay Phùng Hi Bạch bất ngờ không chém mà lại đâm tới.Lý Quý ánh mắt loé lên..“Đao và kiếm khác biệt rõ ràng, kiếm thiên về đâm, đao thiên về chém…”.“Nhưng hắn ta lại biến chiêu đột ngột như vậy…”.Đúng như Lý Quý đoán.Văn Tịnh Kỳ thấy thanh đại đao kia đâm tới, ánh mắt cả kinh né người sang một bên.
Nhưng đó chưa phải là tất cả.Trong sát na, Phùng Hi Bạch cầm thanh đao cả hay tay, xoay người phát lực.Không phải đâm, không phải chém, mà bản đao to lớn của của Bả Phì Đao đột ngột quật sang phía Văn Tịnh Kỳ....“Bụp….”...Phùng Hi Bạch biến chiêu quá nhanh, Văn Tịnh Kỳ nhất thời không thể né tránh, bị bản đao quật phải bay ra phía bên cạnh.Văn Tịnh Kì chỉ thấy giữa bụng đau đớn, đang định thần đã thấy Phùng Hi Bạch cất đao ra sau, tiến tới mỉm cười..- Thắng bại đã rõ… không cần đấu nữa…..Nghe vậy, Văn Tịnh Kì liền ngạc nhiên đảo một vòng.Bởi lúc này… nàng đã rơi xuống khỏi võ đài.Sắc mặt nàng chợt giãn ra.
Nhìn Phùng Hi Bạch mỉm cười..- Hay lắm….Không chỉ Văn Tịnh Kỳ mà ngay cả các đệ tử bên dưới lẫn các vị chưởng giáo đều vỗ tay..“Hay… biến chiêu hay lắm….”.“Thật là đáng xem a….”.“Kết cục như vậy… cũng đã có hậu rồi…”.“Đúng vậy… Phùng Hi Bạch biến chiêu khéo léo, dường như sợ Văn Tịnh Kỳ bị thương nên đã dùng bản đao hất nàng ta ra….”.Thấy bên trên, Phùng Hi Bạch đang ân cần đỡ Văn Tịnh Kỳ, Lý Quý không thấy khó chịu mà ngược lại, hắn có chút lo lắng… bởi…Người thi đấu tiếp theo….…chính là hắn…..Lý Quý vội định thần, bàn tay đưa lên bụng sờ soạng.
Sau khi đã chắc chắn đã mang An Lưu Y, hắn mới yên tâm, hít một hơi thật sâu...Cất bước đến gần Tú Thư.Ở