Lúc này chỉ thấy Lý Quý cười khổ.- Ái da…Phu nhân có gì nói thẳng ra đi, đừng khiến ta thêm tò mò nữa a….Du Phụng cười tủm tỉm, hạ thân nhấp xuống thật sâu, cả người ngồi hẳn lên đùi hắn rồi đình chỉ.
Kề sát vào tai hắn như thủ thỉ.- Bảy dải lụa này…..….có thể di chuyển được..Vừa nghe đến đây Lý Quý ánh mắt trợn tròn, vô cùng cả kinh.- Cái gì… ?- Di chuyển ?.Chợt nghĩ đến lần trước, Du Phụng đã từng nói qua ý định muốn thu phục Thất Thải giới, khuôn mặt hắn đại biến.- Chẳng lẽ phu nhân định…..Du Phụng chợt mỉm cười, cắn nhẹ tai Lý Quý khiến hắn vô thức rùng mình.- Tiểu Kê cũng là người thông minh, chẳng lẽ không hiểu ý của ta… Nắm được bí mật này… chẳng phải đến lúc đó….Nàng ta liền lui ra sau, nháy mắt với Lý Quý.- Thuận chúng ta thì sống… còn nghịch….Du Phụng chợt bật cười.- Biết đâu một ngày đẹp trời… sẽ có một dải lụa nào đó rơi xuống, bị đại dương cuồng bạo bên dưới nuốt chửng a….Lý Quý chẳng biết nghĩ gì, ánh mắt thất thần, không lâu sau hắn mới khó xử.- Trên một dải lụa… không biết nhiều bao nhiêu nhân mạng… như vậy cũng không khỏi quá…..Chưa nói hết câu, Du Phụng đã lấy ngón tay chặn lên miệng hắn, lắc lắc đầu.- Ấy ấy… Tiểu Kê à…Thành công nào… mà lại không có đánh đổi..Nàng ta chợt nhoẻn miệng cười.- Chiến thắng nào, mà lại….
không có hi sinh..Khuôn mặt Du Phụng như có hồi ức, chợt đăm chiêu.- 125 vạn..Nhìn sang thấy Lý Quý khó hiểu, nàng ta liền mỉm cười.- Đó là số người mà Băng Cung đã hạ sát….
Để thống nhất miền đất lạnh giá Bách Băng giới…… Máu của thường nhân lẫn tu sĩ đổ xuống, khiến con sông lớn nhất Bách Băng giới của ta mất hai năm mới hết nhuộm màu đỏ….Lý Quý nghe đến đây vô cùng chấn động, hít một ngụm lãnh khí, miệng không khép lại được…Du Phụng chợt tiến sát vào tai hắn, nói nhỏ.- Vì vậy… tiểu kê của ta à… ở đây ngươi có là ma đầu sát nhân hàng loạt… nhưng số người ngươi giết…….còn lâu mới bằng số lẻ của ta đấy a…..Nàng ta chợt cười khúc khích, ngón tay nhấn nhẹ vào đầu hắn.- Cho nên đừng nghĩ đến chuyện hăm doạ ta a….Dù trước mặt, cơ thể trần trụi của Du Phụng rung lên từng đợt cười khúc khích, nhưng Lý Quý chẳng có chút tiếu ý nào..“Rốt cuộc… bàn tay ả ta… nhuốm máu biết bao nhân mạng ?”.“Nhưng ả ta nói cũng chẳng sai, đây không còn là sát nhân, mà là đồ sát… chính là chiến tranh theo đúng nghĩa đen….
vậy mà ta tự nhận là ma đầu ?”.“… so với ả… ta chỉ là trẻ con… đúng thật là trẻ con không hơn không kém a…”..Chợt như hiểu hắn đang nghĩ gì, Du Phụng chợt hôn nhẹ lên bờ môi mở hờ của Lý Quý, nháy mắt.- Chỉ cần hạ sát Vạn Phiến, thu lấy bí mật kia… Việc còn lại ……cứ để ta lo liệu…- Không cần lo lắng chuyện khác, đến lúc đó, Tiểu Kê chỉ cần bên cạnh làm tiểu tình lang của ta là được a….Tất nhiên Lý Quý đã không còn ngây thơ, khuôn mặt đăm chiêu như nghĩ gì đó.
Chợt nhướng mày.- Phu nhân nói thật dễ nghe, ta và Vạn Phiến không thù không oán.
Ngược lại, thậm chí ta còn có chút nể phục ông ta nữa a….Chợt Lý Quý khuôn mặt đanh lại, một tay nâng cằm Du Phụng lên mỉm cười.- Thuyết phục ta đi…….
Phu nhân hãy thuyết phục ta… vì sao lại phải xuống tay với Vạn Phiến ?- Mặt khác… tại sao là ta, mà không là người khác ?.Du Phụng chỉ liếc xuống, đầu khẽ gật, trong ánh mắt có ý tán thưởng.- Hỏi hay lắm….Nàng ta chợt cười yêu mị.- Mấy năm qua ân ái, ta luôn chiều chuộng Tiểu Kê, còn bảo vệ ngươi thoát chết mấy lần… chẳng lẽ không thể vì vậy mà giúp ta một lần ?.Lý Quý nghe đến đây sắc mặt chợt động như có chút bất ngờ, ánh mắt trợn tròn.
Thấy vậy, Du Phụng liền che miệng bật cười.- Ta chỉ đùa thôi a….Khuôn mặt nàng ta chợt trở nên nghiêm túc.- Tuy Vạn Phiến chỉ là Địa Ma hậu kỳ, nhưng nơi ở của ông ta, cũng là nơi trận pháp cao cấp bố trí vô cùng dày đặc … bên ngoài cũng không ít cao thủ canh gác ở xung quanh.Muốn giết… vô cùng khó….Chợt nghĩ gì đó, ánh mắt hắn đanh lại.- Chính vì lần trước bị bắt gian, ta vô thanh vô thức biến mất nên phu nhân…..- Đúng vậy.Du Phụng cắt lời.- Việc này cũng khiến ra rất đau đầu.
Giết Vạn Phiến là kế hoạch Băng Cung vạch ra đã rất lâu rồi, vốn ban đầu chỉ định bày kế dụ Vạn Phiến ra bên ngoài, việc còn lại để cao thủ Thiên Cảnh xử lý.- Nhưng một cao thủ Thiên Cảnh lạ mặt bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này vô cùng gây chú ý.
Chưa nói đến việc tiến vào Vạn Nhẫn Trang, chỉ mới đặt chân đến truyền tống trận… Tống gia đã hỏi thăm rồi đấy a…- Mặt khác, Vạn Phiến gần đây cơ thể suy yếu, mấy năm qua, chưa từng đi ra khỏi Vạn Nhẫn Trang.- Chính vì vậy kế hoạch này đã phá sản.- Ta trước đây có chút nghi ngờ năng lực của ngươi, nhưng qua lần vừa rồi….
ta cảm thấy để hạ được Vạn Phiến…- Người khác thì không được… nhưng ngươi….
khả năng vô thanh vô thức xuất hiện kia, lại hoàn toàn có khả năng.
Còn dễ dàng nữa là khác, nếu xử lý khéo, thậm chí còn không để lại chút dấu vết gì.- Ông ta tuy là Địa Ma hậu kì, nhưng ngoài tu vi ra, cũng không có năng lực chiến đấu, cơ thể cũng đang ở trạng thái suy yếu cùng cực rồi...Lý Quý ánh mắt như có suy nghĩ, chợt nói.- Ta