.....Cũng ngay lúc này.Trong một khu rừng lá xám, âm khí nồng đậm.Trong đêm tối như mịt, trời đã đổ mưa.
Có một căn nhà gỗ đơn sơ ánh đèn dầu le lói.
Hai nhân ảnh một lớn một nhỏ đang ngồi cạnh nhau.Chính là mẹ con Hồng Nhược Lan, Hồng Kiều Nhi.Dường như Hồng Nhược Lan đang hướng dẫn tiểu nữ kia gì đó, chỉ khuôn mặt Kiều Nhi có chút nhăn nhó khổ sở.
Bên cạnh, mặc cho nhi nữ mình tỏ vẻ không thích, Hồng Nhược Lan vẫn kiên nhẫn giải thích từng chút một.
Chỉ nghe giọng nàng ta chầm chậm chỉ vào quyển trục bên dưới.- Kiều Nhi, pháp môn Thi Tông có chút đặc biệt, con nghe cho rõ chỗ này…..Âm cư ư thượng, Dương cư hạ.Dương khí tiên thăng, Âm khí tuỳ.Phối hợp hổ long, giao cấu xứ,Thử thì như quá tiểu kiều thuỳ...- Để mẫu thân giải thích cho ngươi hiểu:Câu đầu tiên, pháp môn thi tông ta, ấn chú âm thì ở bên trên, dương thì ở dưới.Thứ hai, dương khí nếu sinh thăng thì chúng ta phải tuỳ tâm sở dục mà điều chỉnh âm khí.Câu thứ ba chính là giao hai luồng khí trong đan điền tại Hổ Long.Cuối cùng thì sẽ dễ dàng như đi qua cầu, không còn gì khó khăn cả.- Con đã hiểu chưa ?.Khuôn mặt lười biếng của Kiều Nhi gật gật, đảo một vòng ra bên ngoài, chợt thấy gì đó.Tiểu nữ trợn tròn, đập đập tay Hồng Nhược Lan.- Mẫu thân… mẫu thân… có người…....có người khổng lồ….Bên cạnh, Hồng Nhược Lan đang thao thao bất tuyệt thì nhìn nhi nữ mình khuôn mặt tỏ vẻ không vui.- Cái gì mà người khổng lồ a… chăm chú một chút, ngươi đừng bày trò nữa…..- Có… có mà… mẫu thân nhìn kìa…..Nhìn biểu hiện kì lạ của nhi nữ mình, Hồng Nhược Lan dù có chút nhăn nhó cũng phải khó hiểu mà nhìn ra bên ngoài.Đúng lúc này, khuôn mặt nàng ta trợn tròn chấn kinh.
Vội đứng choàng dậy, bộ dạng vô cùng thất thố, khuôn mặt lộ vẻ không thể tin được.Chỉ thấy Hồng Nhược Lan không chút suy nghĩ, vội vã lao thẳng ra phía trước, mặc cơn mưa nặng hạt khiến nàng ướt sũng.Bên ngoài hàng rào xập xệ, có một nhân ảnh khổng lồ hệt như Kiều Nhi nói, nhưng cũng chẳng phải ai xa lạ, mà chính là…..….
Hồng Cự….Dù mưa ướt đẫm cả khuôn mặt béo núc của mình, nhưng Hồng Cự đầy tiếu ý..“Vù…”.Chỉ nghe âm thanh xé gió, chợt nhân ảnh to lớn của ông ta đã thuấn di vào bên trong.
Ôm chầm lấy nhân ảnh nữ tử đang xông ra bên ngoài.- Cha…- Ái cha cha… mười năm qua… rốt cuộc bây giờ mới tìm được ngươi… còn tưởng ngươi đã bị đám chính phái…- Cha…Hồng Nhược Lan ôm chầm lấy thân ảnh to lớn của Hồng Cự, ông ta cũng ôm chầm lấy nhi nữ mình.
Cả hai khuôn mặt đầy tiếu ý......Không lâu sau.Bên trong căn nhà gỗ, khuôn mặt Tiểu Kiều nuốt nước miếng mấy cái.
Nhìn nhân ảnh khổng lồ béo núc đang ngồi trước mặt, ánh mắt tiểu nữ đảo xuống bên dưới.
Chỉ thấy bờ mông của Hồng Cự lớn đến nỗi, phải xếp hai chiếc ghế lại mới vừa vặn.
Tiểu nữ trợn tròn, chỉ chỉ phía trước.- Mẫu thân ngươi nói… cái người béo ú khổng lồ này… là ngoại tổ phụ ta, là phụ thân người ?.Hồng Cự ngón tay vân vê ria mép của mình, khuôn mặt nhu hoà nhìn Kiều Nhi thích thú, nghe vậy liền trợn tròn, cũng không hề tỏ ý không vui, bật cười một tràng.- Ha… ha… ha… đến đến..
Kiều Nhi đến đây ta ôm một cái nào….Thấy Hồng Nhược Lan mỉm cười gật đầu, Kiều Nhi mới mếu máo đi đến.
Hồng Cự liền nhấc bổng tiểu nữ kia đặt lên đùi trái mình.Ban đầu có chút chưa quen, nhưng dần dần không lâu sau, khuôn mặt Kiều Nhi đầy thích thú, tò mò vừa véo vừa bóp mấy thớ mỡ dưới cằm, trên bụng, còn cả trên bàn tay béo núc của ông ta.Hiển nhiên Hồng Cự vô cùng to lớn, nha đầu Kiều Nhi lúc này giống hệt như một tiểu nữ tí hon.
Nhìn phụ thân mình khuôn mặt béo núc đầy tiếu ý, vuốt má trêu chọc nhi nữ mình, Hồng Nhược Lan như hồi ức gì đó, khuôn mặt cũng giãn ra, chỉ bật cười.- Kiều Nhi, còn không mau gọi….- Ngoại tổ phụ.Chưa dứt lời, Kiều Nhi đã ngắt lời, khuôn mặt tinh nghịch ngước lên trên.- Ngoại tổ phụ, sao người to như vậy, chỉ cho Kiều Nhi với… Kiều Nhi cũng muốn to lớn như người….Hồng Cự trố mắt, chợt cười lớn một tràng, cả người béo núc rung tung, Kiều Nhi đang ngồi trên đùi cũng rung theo.- Tốt… tốt… ngoại tôn, đúng là ngoại tôn của Hồng Cự ta mà.
Nhược Lan, ngươi thấy chưa, ngươi suốt ngày chê bai phụ thân… xem nhi nữ của ngươi này.
Gầy nhom như ngươi có gì là hay a….Hồng Cự đầy tiếu ý, đôi mắt híp lại nhìn xuống nha đầu đang ngồi trên đùi mình.- Kiều Nhi thấy ta nói có đúng không ?.Tiểu nữ kia khuôn mặt đầy thích