Thấy Lý Quý không chút cố kị nói ra, Du Tần không chỉ tức giận, ngược lại bật cười một tràng.- Ha Ha Ha Ha.
Tiểu Kê quả là lớn gan dám nghĩ dám nói.- Nhưng........ngươi sai rồi.- Ta vốn dĩ cũng chẳng phải có sở thích kì quái này.Đối diện, khuôn mặt Du Tần thở dài đăm chiêu, Lý Quý ánh mắt chợt loé.
Đang định mở lời đã thấy Du Tần tế ra một bầu rượu cùng 2 chén rượu khác, rót vào 2 chén..- Mời !.Thấy Lý Quý trợn tròn đầy cảnh giác, Du tần mới nhoẻn miệng cười.- Yên tâm, đây là linh tửu bình thường mà thôi !Nghe vậy, dường như muốn gột sạch kinh tởm của rượu lẫn thức ăn ban nãy, Lý Quý cầm bát lên uống sạch.Thấy đối phương không chút lo lắng uống sạch, Du Tần thoáng qua ngạc nhiên, sau đó cũng uống chén của mình.
Vạt áo lau miệng, ánh mắt như hồi tưởng, không lâu sau mới thở dài nói ngắn gọn.- Không dấu gì ngươi, thân phụ ta Du Hạng chính là con trai duy nhất của tộc trưởng Du Phong Hiến, cũng chính là một trong hai vị trưởng lão hiện tại của Băng Cung.- Nhưng trớ trêu thay….
Ta…….không có linh căn !Vừa nghe đến đây, Lý Quý ánh mắt trợn tròn.
Chấn động khó dấu,.“Ta vẫn nghĩ Du Tần này có bối cảnh rất sâu, nhưng không ngờ lại chính là nội tôn của trưởng lão Băng Cung Du Phong Hiến…”“Nhưng nội tôn của trưởng lão Băng Cung, lại không có linh căn, việc này….việc này quả thật là nỗi thất vọng với Du tộc a ”“Du lão quái bệnh hoạn này… hắn…..….cũng giống như ta !”.Dường như không để ý đến khuôn mặt bần thần của Lý Quý, Du Tần châm tiếp một chén khác.- Ta là con riêng của thân phụ và một thường nhân.
Lúc mới sinh ra đã không có linh căn ! Đây là nỗi nhục nhã của Du gia….Du Tần ánh mắt có chút oán độc, không để ý đến biểu hiện của Lý Quý, uống tiếp chén trên bàn sau đó liền bật cười thống khoái.- Ta đến năm 30 tuổi, vẫn không thể hấp thụ linh khí.
Ngoài việc bị mọi người nhìn mình với ánh mắt thương hại khinh bỉ, ta hoàn toàn bị Du gia cô lập, gia phụ cũng chẳng thèm nhìn mặt ta.- Chỉ có Du Phụng thân cô để mắt chăm sóc ta, chính vì vậy, ở Du gia, thân cô là người gần gũi với ta nhất.- Nhưng thượng thiên có mắt, phụ thân Du Hạng trong đại chiến thâu tóm Bách Băng giới, bị vây công mất đi hai chân, không chỉ vậy ngay cả chỗ đó cũng….Chợt Du Tần nhìn xuống hạ thân Lý Quý, khiến hắn trợn tròn, vô thức thất thố khép hai chân lại.
Đối diện thấy biểu hiện kia, Du Tần ánh mắt âm trầm.- Việc này với tu sĩ dục tu cũng đồng nghĩa phụ thân ta vĩnh viễn........không thể tăng tiến tu vi thêm nữa, không chỉ vậy… ta vô tình….….trở thành con độc nhất của thân phụ, và cũng trở lựa chọn duy nhất của Du gia kế thừa nội tổ phụ Du Phong Hiến !.Thấy khuôn mặt Lý Quý vô cùng chăm chú, Du Tần mới thở dài nói tiếp.- Nhưng một tên không có linh căn như ta cũng không thể làm nên trò trống gì.
Mặt khác tranh đấu quyền lực bên trong Băng Cung giữa Du gia và Đường gia rất quyết liệt, cha ta hiện tại chỉ hữu tâm vô lực, vì vậy….…Trưởng tộc Du Phong Hiến hiện tại tuổi tác đã cao, gánh vác một nửa Bách Băng giới, không thể phân tâm việc này, đã tìm mọi cách đưa thân cô lên làm Tả Sứ.
Mở đường cho bà ấy trở thành trưởng lão sau này.- Nhưng thật sự Băng Cung có chút trọng nam khinh nữ, việc một nữ tử lên làm trưởng lão chưa hề có tiền lệ, vì vậy thân cô Du Phụng ngoại trừ được nội tổ phụ Du Phong Hiến đề cử ra, người của Đường gia thì kịch liệt phản đối.- Thân cô vì việc này cũng rất đau đầu, để chắn chắn sau này Du gia không bị Đường gia hạ bệ, độc chiếm Băng Cung, thân cô đã tìm mọi cách để ta có thể tu luyện, danh chính ngôn thuận kế thừa nội tổ phụ.- Đáng tiếc, mọi công sức của thân cô đều đổ sông đổ bể........Bất hữu linh căn, tu chân vô duyên !Nghe đến đây, thần sắc Lý Quý có chút phức tạp.“Không ngờ nội bộ của Băng Cung cũng không êm đềm như bên ngoài… chả trách Du Phụng lại tìm mọi cách nhanh chóng mở rộng thế lực như vậy…”“Nếu không kịp củng cố thế lực, ngày Du Phong Hiến ngã xuống, cũng là ngày Du gia lụi tàn… mọi gánh nặng đều đặt lên vai của Du Phụng… Nhưng thượng thiên không hề tiệt đường sống của ai cả, hoàn cảnh như vậy lại vô tình rèn dũa ra một vị nữ tả sứ lắm mưu nhiều kế”..Thấy Lý Quý như lâm vào trầm tư, Du Tần mới khựng lại một chút, sau khi thấy hắn định thần mới nói tiếp.- Mọi chuyện chẳng có gì thay đổi cho đến hơn trăm năm trước, chiến tranh toàn diện trên Bách Băng giới nổ ra.
Thân phụ, thân mẫu và kế mẫu ta bị địch nhân đột kích công ám toán ngay trước mắt ta.- Tiểu Kê có biết cảm giác tận mắt thấy những người thân thiết nhất chết ngay trước mắt mình ?.Lý Quý nghe đến đây ánh mắt có chút trầm xuống.“Ta qua kí ức Hạo Phi cũng tận mắt chứng kiến những giây phút cuối đời của thân phụ mẫu…”“Du Tần này…....cũng thật…”..Thấy đối phương biểu cảm chợt có chút buồn bã, Du Tần ánh mắt khẽ động.
Uống một chén khác, thở dài nói tiếp.- Thân cô, nội tổ phụ ta cùng Băng Cung rốt cuộc bắt được 4 tên hung thủ, giam ở tổ trang Du gia, chờ ngày tế vong hồn phụ thân.- Nhưng ta đã không chờ được đến ngày đó, ngươi có biết ta đã làm gì 2 tên Thiên cảnh, 2 tên Quân cảnh kia ?.Dứt lời, khuôn mặt Lý Quý liền khó hiểu nhìn sang, chỉ thấy khuôn mặt Du Tần toả ra độc ác đầy thoả mãn.- Ta đã róc thịt ăn sống bọn hắn, ngay cả xương tuỷ cũng không để lại